Xuyên Thành Thiên Kim Giả Bị Đuổi Khỏi Hào Môn, Tôi Đành Livestream Đoán Mệnh - 1253

Cập nhật lúc: 2025-03-29 22:39:28
Lượt xem: 14

Thường Gia Ngôn nhớ mang máng mình đã từng đọc ở đâu đó một câu nói đại ý rằng: Khi một con vật mang đặc điểm của con người, nó sẽ trông đáng yêu. Nhưng nếu những đặc điểm ấy trở nên quá mức, nó sẽ khiến người ta cảm thấy kỳ lạ.

“Thật kỳ quái… nơi này có sở thích đặc biệt thật đấy, thờ cái gì không thờ, lại đi thờ quạ đen.”

Vừa dứt lời, một con quạ từ đâu đột ngột vỗ cánh bay lên, phát ra tiếng kêu chói tai.

Tháng 4 này mọi người thích đọc điền văn hay nữ thiên sư nào ^^ Cmt cho Mộng biết nhaaaaaa

Ngay sau đó—

Bẹt! Một bãi phân rơi thẳng xuống đầu Thường Gia Ngôn.

Anh cứng đờ người.

Lạc Nhiễm Nhiễm lập tức lùi ra xa, nét mặt ghét bỏ không chút che giấu.

Thường Gia Ngôn trừng mắt nhìn con quạ vừa bay đi, trong lòng trào dâng cảm giác khó tin. Không lẽ quạ đen ở đây hiểu tiếng người? Nếu không thì tại sao anh vừa buột miệng nói một câu mà đã bị "trả đũa" ngay lập tức?

Nhưng đúng là số lượng quạ đen trong thôn này nhiều đến bất thường.

Người bình thường khi thấy quạ đen chỉ tìm cách xua đuổi chúng. Thế mà ở thôn Nha Thần, loài quạ lại tụ tập thành đàn đông đúc, bay rợp trời, tạo thành một cảnh tượng hiếm thấy.

Lúc này, trước ngôi đền đã chật ních người, ai nấy đều tập trung đông đủ. Xem ra lời Bạch Hà nói không sai, toàn bộ người trong thôn đều tham gia lễ tế Thần Quạ.

Trước bức tượng quạ khổng lồ, một đống lửa lớn đang cháy rực, trở thành nguồn sáng duy nhất giữa màn đêm đen kịt.

Đột nhiên, một giọng nói khàn khàn khó nghe vang lên từ trong bóng tối: “Lễ tế ngài Thần Quạ, bắt đầu ——”

Ngay sau đó, một đoạn nhạc cất lên.

Âm thanh quái dị, không hề dễ nghe. Trái lại, nó khiến người ta rợn tóc gáy, tựa như âm nhạc trong những nghi lễ cổ xưa, mang theo cảm giác quỷ dị len lỏi vào tận xương tủy.

Rồi bốn người đàn ông xuất hiện.

Họ để trần nửa thân trên, cánh tay quấn đầy lông vũ đen. Trên mặt là những chiếc mặt nạ hình đầu quạ, che khuất hoàn toàn dung mạo thật.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/1253.html.]

Bọn họ bắt đầu nhảy múa theo điệu nhạc kỳ lạ, thỉnh thoảng còn cất lên những tiếng kêu chói tai bắt chước tiếng quạ đen. Dưới ánh lửa bập bùng, điệu múa này vừa buồn cười vừa quái đản.

Thường Gia Ngôn trầm ngâm quan sát một lúc, rồi lẩm bẩm: “Có lẽ đây là cách họ mô phỏng loài quạ để thể hiện sự sùng bái.”

Những nghi thức tương tự từng xuất hiện ở nhiều vùng xa xưa, anh đã đọc về chúng trong một số cuốn sách cổ.

Bốn người đàn ông tiếp tục xoay quanh đống lửa, cơ thể vặn vẹo theo nhịp điệu mỗi lúc một dồn dập hơn. Đúng lúc này, những tiếng trống trầm đục vang lên.

Từ trong bóng tối, lại có bốn người đàn ông khác bước ra.

Họ cũng để trần nửa người, nhưng trên vai mỗi người vác theo một chiếc trống lớn, to gần bằng một chiếc vali.

Bọn họ giơ cao dùi trống, giáng xuống mạnh mẽ, tạo nên âm hưởng nặng nề như tiếng vọng từ sâu thẳm linh hồn.

Trong sự hòa quyện giữa âm nhạc và tiếng trống, những người đeo mặt nạ quạ tiếp tục nhảy múa, thân hình của họ đổ bóng lên nền đất dưới ánh lửa nhảy nhót. Làn da trắng bệch ẩn hiện dưới lớp lông vũ đen càng khiến cảnh tượng trước mắt giống hệt một thước phim kinh dị.

Lạc Nhiễm Nhiễm đứng im, mắt mở to, sống lưng lạnh toát. Cô cảm nhận rõ rệt một cơn ớn lạnh từ tận đáy lòng dâng lên, lan tỏa khắp cơ thể.

Lễ tế mới chỉ bắt đầu, mà cô đã cảm thấy vô cùng khó chịu.

Cảm giác ấy càng trở nên rõ ràng hơn kể từ khi những người vác trống xuất hiện.

Cô khẽ liếc nhìn những chiếc trống lớn trong tay họ, đôi mắt dần hiện lên vẻ kinh ngạc.

Những chiếc trống này trông quá mức tinh xảo, bề mặt láng mịn như ngọc, không hề có một vết nối nào. Chất liệu kỳ lạ ấy khiến cô không khỏi thốt lên:

“Trống này nhìn xịn thật đấy... Đội nghệ thuật trường mình dùng trống để đi thi đấu mà cũng không có loại tốt như này. Nếu xin được link mua, mình nhất định phải giới thiệu cho thầy cô trong đội nghệ thuật một cái.”

Cô nói xong, quay sang nhìn Thường Gia Ngôn.

Nhưng anh không đáp lại.

Ánh mắt anh gắt gao khóa chặt vào những chiếc trống, sắc mặt dần trở nên khó coi.

Cảm giác bức bối và buồn nôn trong lòng anh đang ngày một mãnh liệt hơn...

Loading...