Xuyên Thành Thiên Kim Giả Bị Đuổi Khỏi Hào Môn, Tôi Đành Livestream Đoán Mệnh - 1231

Cập nhật lúc: 2025-03-29 03:50:53
Lượt xem: 10

"Bây giờ có nhiều người cứ nghĩ rằng cách một màn hình là có thể nói bất cứ lời cay độc nào mà không cần chịu trách nhiệm."

"Dã Vương dù không phải người tốt gì, nhưng ít ra vẫn còn chút lương tâm. Chứ có những kẻ, dù có bức c.h.ế.t người khác cũng chẳng hề thấy áy náy."

"Đúng vậy, đã có bao nhiêu người không chịu nổi bạo lực mạng mà tự tử rồi? Một câu nói ác độc có thể khiến người ta đau khổ cả đời."

"Game đối kháng thì chuyện bị đánh là bình thường. Nhưng dùng lời lẽ xúc phạm người khác, thậm chí còn ngay trước mặt bạn trai người ta mà trêu chọc cô gái, đề nghị kết đôi… Cái này thì đúng là có hơi quá đáng rồi."

Trong lúc bão bình luận vẫn đang sôi nổi, một cái tên bất ngờ hiện lên trên màn hình: "Minh Nguyệt Thanh Phong."

Chủ nhân của ID này là một chàng trai trẻ, khoác lên mình chiếc áo sơ mi trắng, đeo kính gọng bạc. Người cũng như tên, trông nhã nhặn, lịch thiệp vô cùng.

Tháng 4 này mọi người thích đọc điền văn hay nữ thiên sư nào ^^ Cmt cho Mộng biết nhaaaaaa

Không vòng vo, Minh Nguyệt Thanh Phong mở miệng đi thẳng vào vấn đề:

"Đại sư Kỷ Hòa, dạo gần đây tôi luôn có cảm giác như mình bị ma ám. Tôi muốn nhờ cô giúp tôi trừ ma."

Anh ta nói một cách tự nhiên như thể chuyện này chỉ đơn giản là gọi một thầy thợ đến sửa đồ hỏng vậy.

Kỷ Hòa cũng không dài dòng, cô nhìn kỹ bát tự và khuôn mặt của Minh Nguyệt Thanh Phong, bấm đốt tay tính toán. Một lát sau, cô chậm rãi lên tiếng:

"Thứ đang bám theo anh… không giống con người lắm."

Minh Nguyệt Thanh Phong nhướng mày, sau đó bật cười:

"Đương nhiên rồi! Nếu là người, tôi đã báo cảnh sát rồi, đâu cần tìm đến cô?"

Bão bình luận lập tức bật cười theo:

"Hahaha, lý luận quá chuẩn!"

"Nghe mà cảm giác như được khai sáng luôn á."

Nhưng Kỷ Hòa không cười. Cô lắc đầu, nghiêm túc nói:

"Không. Ý tôi là… thứ đang ám anh không phải là hồn ma của con người, mà là… hồn ma của động vật."

Minh Nguyệt Thanh Phong nghe vậy, ánh mắt sáng lên, vẻ mặt lộ rõ sự vui mừng.

"Quả nhiên đại sư Kỷ Hòa lợi hại! Xem ra tôi tìm đúng người rồi!"

Anh ta cười cười, rồi tự nhiên nói tiếp:

"Thật ra, tôi là người bán thịt heo ở chợ. Công việc chính là g.i.ế.c mổ heo."

Khoảnh khắc câu này thốt ra, bão bình luận sững sờ.

"Khoan… cái gì???"

"Anh em ơi, tôi tưởng ông này làm giáo viên hay bác sĩ gì đó chứ!"

"Cú twist đi vào lòng đất thật sự… Ai mà nghĩ một người trông lịch sự như vậy lại là người mổ heo cơ chứ?!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/1231.html.]

Nhưng Minh Nguyệt Thanh Phong đã quá quen với phản ứng kinh ngạc của mọi người về nghề nghiệp của mình.

Anh ta thở dài, có chút bất lực:

"Mỗi ngày tôi đều g.i.ế.c rất nhiều heo. Nếu như cô nói tôi bị ma ám bởi hồn ma động vật… thì có phải do tôi g.i.ế.c quá nhiều, nên oán khí của chúng theo ám tôi không?"

Anh ta dừng lại một chút, giọng trầm xuống:

"Nhưng mà… tôi cũng đâu còn cách nào khác. Đây là công việc kiếm sống của tôi mà."

Bình luận đang rôm rả bỗng trở nên yên tĩnh hơn.

Ngay lúc đó, một âm thanh chói tai vang lên.

ẦM! ẦM! ẦM!

Tiếng đập cửa dữ dội vang lên từ ngoài cửa, mạnh đến mức như muốn phá tung nó ra.

Âm thanh lớn đến nỗi, dù cách một màn hình, bão bình luận cũng cảm thấy lạnh sống lưng.

"Gì đấy???"

"Sao tự nhiên rợn người thế này?!"

"Tôi vừa chỉnh nhỏ volume lại còn giật mình đây này!"

Không cần nói cũng biết, đương sự Minh Nguyệt Thanh Phong còn hoảng hơn tất cả.

Anh ta cứng đờ người, vô thức liếc nhìn đồng hồ treo tường.

Hoàng hôn. Trời đã nhá nhem tối.

Anh ta sống một mình, cũng không đặt đơn hàng nào. Bình thường giờ này không có ai tới gõ cửa cả.

Vậy thì… ai đang đứng ngoài đó?

Một ý nghĩ lạnh lẽo chợt lóe lên trong đầu Minh Nguyệt Thanh Phong.

Không lẽ… là thứ đang ám mình đã tìm đến tận cửa?

Cả người anh ta bỗng dưng lạnh toát.

Không thể trách anh ta nghĩ nhiều.

Giây trước còn đang nhờ Kỷ Hòa giúp đỡ, giây sau đã có thứ gõ cửa một cách đáng sợ như vậy.

Rốt cuộc… phía sau cánh cửa đó là ai?

Hay đúng hơn—

Là cái gì?

Loading...