Xuyên Thành Thiên Kim Giả Bị Đuổi Khỏi Hào Môn, Tôi Đành Livestream Đoán Mệnh - 1223
Cập nhật lúc: 2025-03-29 10:36:27
Lượt xem: 18
"Hoa Anh Đào" hít sâu một hơi, giọng cô ấy mang theo chút mệt mỏi:
“Tôi cũng đã đến tuổi kết hôn rồi. Bố mẹ cứ giục tôi tìm một người làm bác sĩ để cưới, nói rằng như vậy sau này họ sẽ không cần phải lo chuyện đi bệnh viện nữa, mà chuyện dưỡng lão của họ cũng được đảm bảo.”
Bình luận lập tức nổ ra.
"[Chuyện này quá đáng thật sự! Họ có thực sự coi bạn là con gái không, hay chỉ là một công cụ kiếm lợi?]"
"[Đúng đó, hôn nhân là chuyện cả đời, vậy mà họ chẳng thèm quan tâm bạn có yêu người ta không, có hạnh phúc không. Dưỡng lão đúng là quan trọng, nhưng không thể là lý do để gả con gái đi được!]"
"Hoa Anh Đào" khẽ cười, nhưng nụ cười ấy lại đầy miễn cưỡng. Cô ấy cúi đầu, như đang cố giấu đi sự tủi thân.
Lúc này, giọng nói của Kỷ Hòa vang lên, nhẹ nhàng nhưng đầy chắc chắn:
"Thật ra cô không cần phải ghen tị với chị gái mình, cũng không cần hâm mộ cô ấy vì có bố mẹ giống như hai bác của cô... Bởi vì cô vốn là con của hai người đó."
Không khí trong livestream như ngừng lại một giây.
"Cái gì cơ?!"
"Hoa Anh Đào" bật dậy khỏi ghế, quá kích động đến mức làm đổ cốc nước trên tay.
Cô ấy nhìn chằm chằm vào màn hình, giọng run rẩy:
“Chủ kênh, chị nói vậy là sao?”
Kỷ Hòa bình tĩnh đáp:
“Từ vận mệnh của cô cho thấy, cô có một người chị gái tưởng xa tận chân trời nhưng lại gần ngay trước mắt, tuy nhiên cả hai lại bị chia cắt. Chị gái cô có một cuộc đời hạnh phúc trọn vẹn, còn nửa đầu cuộc đời của cô lại vô cùng khốn khổ.
Vậy thì chỉ có một lời giải thích hợp lý nhất—
Khi cô được sinh ra, hai bác của cô, cũng chính là bố mẹ ruột của cô, vì một lý do nào đó đã gửi cô cho bố mẹ hiện tại nuôi dưỡng.”
Màn hình livestream tràn ngập những dòng bình luận kinh ngạc:
"[Trời ơi, vậy hóa ra gia đình mà cô ấy luôn ghen tị lại chính là gia đình cô ấy đáng lẽ phải có?!]"
"[Sao lại có chuyện như vậy được? Tại sao họ lại phải gửi con đi?]"
"[Cảm giác bị cha mẹ ruột bỏ rơi... Chắc chắn đau lòng lắm.]"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/1223.html.]
"Hoa Anh Đào" lẩm bẩm, như thể vẫn chưa thể tin vào những gì mình vừa nghe:
“Chuyện quái gì đang xảy ra vậy trời…”
Kỷ Hòa gật đầu, giọng nói vẫn điềm tĩnh:
“Hiện tại cô có thể về nhà xác nhận lại.”
"Hoa Anh Đào" không chần chừ thêm một giây nào, lập tức tắt livestream và đi thẳng về nhà.
Cả phòng phát sóng lập tức rơi vào trạng thái chờ đợi. Khán giả nín thở theo dõi, muốn biết sự thật phía sau câu chuyện này.
Nhà của "Hoa Anh Đào" nằm trong một khu chung cư cũ kỹ, không có thang máy, cửa chống trộm cũng là loại cũ nhất.
Vừa tới cửa, cô ấy rút chìa khóa định mở cửa thì bỗng nghe thấy tiếng nói vọng ra từ bên trong.
Giọng của “mẹ” cô ấy vang lên đầy khó chịu:
“Chị Thục Phân này, chị nói xem, con gái chị phiền phức thật đấy! Làm giáo viên ở thành phố nhỏ thì có gì không tốt? Nó cứ đòi bon chen lên thành phố lớn làm gì cho khổ? Tôi không hiểu nổi nó nghĩ cái gì nữa.”
Cái tên “Thục Phân” khiến Hoa Anh Đào khựng lại.
Đới Thục Phân—"bác gái" của cô. Cũng chính là người mà Kỷ Hòa nói là mẹ ruột của cô.
Bên trong phòng, giọng Đới Thục Phân vang lên, có chút do dự:
“Có lẽ con bé thật sự muốn lập nghiệp ở thành phố lớn.”
Tháng 4 này mọi người thích đọc điền văn hay nữ thiên sư nào ^^ Cmt cho Mộng biết nhaaaaaa
“Mẹ” cô cười lạnh, giọng nói the thé đầy toan tính:
“Lập nghiệp được thì sao? Không lập nghiệp được thì mới tốt chứ! Nếu nó thật sự thành công, vậy thì hỏng rồi còn gì! Lúc đó nó có tiền, nó sẽ trưởng thành, sẽ tự lo cho bản thân, rồi ai sẽ lo cho chúng tôi đây?
Lúc trước tôi nuôi nó chẳng phải là để nó chăm sóc chúng tôi khi già sao? Nếu sau này nó không chịu đưa tiền dưỡng lão, vậy thì tôi nuôi nó để làm gì?
Chị là mẹ ruột của nó đúng không? Vậy thì chị thuyết phục nó đi!”
Bên trong, Đới Thục Phân cười gượng, giọng bà ấy yếu ớt:
“Nhưng trên danh nghĩa, tôi chỉ là bác gái của nó thôi… Chuyện này tôi cũng không biết phải nói thế nào.”
“Mẹ” của Hoa Anh Đào cười khẩy, giọng điệu đầy tham lam:
“Nếu vậy thì chị thay nó trả tiền dưỡng lão cho chúng tôi đi! Chúng ta là chị em, tôi cũng không đòi hỏi gì nhiều đâu, tôi với ông nhà tôi mỗi người tám nghìn tệ một tháng là được rồi.”