Xuyên Thành Thiên Kim Giả Bị Đuổi Khỏi Hào Môn, Tôi Đành Livestream Đoán Mệnh - 1219
Cập nhật lúc: 2025-03-29 10:32:00
Lượt xem: 22
"Đến nước này rồi mà cậu còn già mồm được sao?"
Nghĩ lại mọi chuyện, Cao Tiến cuối cùng cũng xâu chuỗi được tất cả.
Mộc Đình Đình đã gọi Tả Tả ra ngoài, sau đó để Ngụy Nam đi theo. Sau khi hai người đó hợp tác g.i.ế.c c.h.ế.t Tả Tả, Ngụy Nam quay về phòng trước. Chỉ khi cậu ta đã ổn định vị trí, Mộc Đình Đình mới bắt đầu la hét thất thanh, tạo ra hiện trường giả. Khi ấy, Ngụy Nam giả vờ bị tiếng thét đánh thức, nhanh chóng lay gọi Cao Tiến để cả hai cùng chạy đến hiện trường.
Nghĩ đến đây, Cao Tiến giận đến mức hai tay siết chặt thành nắm đấm, từng cơn tức giận dồn lên tận đỉnh đầu.
"Haha… Mộc Đình Đình, kỹ thuật diễn của cô đỉnh thật đấy ha!"
Anh nhớ lại lúc cả ba bị "Thần Chết áo đen" truy đuổi, vất vả trốn chạy.
Hình ảnh Mộc Đình Đình gào khóc vì nghĩ rằng Ngụy Nam đã c.h.ế.t vẫn còn in đậm trong tâm trí. Khi ấy, anh còn hết lòng an ủi cô ta, không ngờ rằng tất cả chỉ là một màn kịch.
Diễn xuất tầm này mà không đoạt giải Oscar thì thật đáng tiếc.
Nhưng ngay lúc đó, Kỷ Hòa lại lắc đầu, giọng điềm tĩnh nhưng mang theo sự sắc bén:
"Không. Tôi nghĩ, lúc đó Mộc Đình Đình thật sự tưởng rằng Ngụy Nam đã chết."
Câu nói ấy khiến tất cả sững sờ.
Cao Tiến nhíu mày: "Ý cô là sao?"
Kỷ Hòa nhìn về phía Mộc Đình Đình, giọng điệu không nhanh không chậm:
"Cô ta chỉ biết ‘Thần Chết áo đen’ là do bạn trai mình đóng giả, nhưng cô ta không ngờ hắn lại tính kế cả mình. Khi tận mắt thấy Thần Chết áo đen và bạn trai xuất hiện cùng lúc, cô ta đã thực sự hoảng sợ… Vì trong khoảnh khắc đó, cô ta nghĩ rằng mình đã gặp phải ma thật."
Mộc Đình Đình toàn thân run rẩy, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy.
Kỷ Hòa khẽ thở dài:
"Mộc Đình Đình, cô tưởng rằng mình mới là người nắm ván cờ này sao? Thực tế, kẻ giật dây lại chính là bạn trai cô."
Những lời đó như một nhát d.a.o cắm sâu vào trái tim Mộc Đình Đình.
Kỷ Hòa tiếp tục, ánh mắt lạnh lùng:
"Hắn ta đã nói gì với cô? Rằng chỉ cần g.i.ế.c c.h.ế.t ba người còn lại, hai người sẽ chia đôi số tiền, đúng chứ?
Nhưng thực ra, mục đích thật sự của hắn đâu chỉ dừng lại ở đó.
Hắn muốn g.i.ế.c hết tất cả mọi người, bao gồm cả cô."
"Không… Không thể nào…" Mộc Đình Đình lắc đầu liên tục, giọng nói run rẩy.
"Khi đó, toàn bộ người xem trong livestream đều sẽ nghĩ rằng các người bị Thần Chết áo đen g.i.ế.c chết, mà kẻ đứng sau màn lại không hề để lại dấu vết. Cho dù cảnh sát có điều tra, kết quả vẫn chỉ hướng đến một kẻ khác—người mặc trang phục Thần Chết."
Nghe đến đây, Mộc Đình Đình lảo đảo lùi về sau một bước.
Kỷ Hòa chậm rãi sờ cằm, suy tư một lúc rồi nói tiếp:
"Cũng không đúng lắm… Thực ra, kế hoạch của hắn ta rất tinh vi, nhưng nếu cảnh sát khám nghiệm tử thi kỹ càng, nhất định sẽ phát hiện điểm bất thường.
Dù không có tôi ở đây, hắn vẫn khó mà thoát tội.
Vậy cậu làm tất cả những chuyện này, chỉ vì tiền thôi sao? Có đáng không?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/1219.html.]
Tháng 4 này mọi người thích đọc điền văn hay nữ thiên sư nào ^^ Cmt cho Mộng biết nhaaaaaa
Ngụy Nam vẫn giữ nguyên nét mặt điềm nhiên, nhưng ngay sau đó, cậu ta bỗng bật cười.
Một tràng cười đầy mỉa mai.
Xung quanh có quá nhiều người, cậu ta không thể chạy thoát được nữa.
Vậy thì… hà cớ gì phải giả vờ?
Ngụy Nam nhếch môi, giọng nói đầy khiêu khích:
"Những gì cô nói… tất cả đều đúng."
Cậu ta nhìn thẳng vào Kỷ Hòa, ánh mắt sâu thẳm mang theo chút hứng thú.
"Phải công nhận, cô cũng khá đấy."
Rồi cậu ta cười lạnh:
"Mọi người cứ lục soát đi, chứng cứ dễ tìm lắm. Bộ đồ của Thần Chết áo đen không chỉ có một người mặc. Tôi cũng từng mặc nó.
Kế hoạch này vốn dĩ được tôi sắp đặt rất lâu, hoàn hảo đến mức không chút sơ hở…
Nhưng không ngờ lại vấp phải cô."
Cậu ta nhún vai, giọng điệu nhẹ bẫng nhưng mang theo một sự méo mó quái dị:
"Còn về lý do g.i.ế.c người… Haha, cái này mà cũng cần lý do à?
Tiền chỉ là thứ yếu. Điều quan trọng nhất là… g.i.ế.c người là một loại nghệ thuật."
Câu nói đó khiến cả căn phòng chìm vào sự im lặng đáng sợ.
Ngụy Nam cong môi, nụ cười méo mó đầy bệnh hoạn:
"Tôi chỉ muốn kiểm chứng xem… liệu cái gọi là ‘tội ác hoàn hảo’ có thật sự tồn tại hay không.
Kế hoạch của tôi không hề có kẽ hở. Nếu không phải do cô, những người này đến lúc c.h.ế.t cũng không biết rốt cuộc mình đã c.h.ế.t trong tay ai."
Cả căn phòng như đóng băng.
Mộc Đình Đình run lẩy bẩy, lẩm bẩm như thể không dám tin vào những gì mình vừa nghe.
Cao Tiến nghiến răng, đôi mắt đỏ lên vì giận dữ.
Kỷ Hòa đứng đó, gió nhẹ thổi qua làm lay động vạt váy trắng của cô.
Gương mặt cô vẫn lạnh như băng, đôi mắt sâu thẳm không chút gợn sóng.
Cô khẽ cất giọng, thanh âm leng keng như chuông gió trong đêm tối:
"Giết người không phải là nghệ thuật.
Tội ác hoàn hảo cũng không bao giờ tồn tại.
Bởi vì, chỉ cần đã ra tay… cậu nhất định sẽ để lại dấu vết.
Lưới trời lồng lộng, cậu không thoát được đâu."