Xuyên Thành Thiên Kim Giả Bị Đuổi Khỏi Hào Môn, Tôi Đành Livestream Đoán Mệnh - 1213

Cập nhật lúc: 2025-03-29 10:25:40
Lượt xem: 13

Hai người họ không dám sử dụng bất kỳ loại bùa chú nào để tránh kinh động đến những thứ không sạch sẽ. Thay vào đó, họ chỉ đơn giản bật đèn pin, cẩn thận dò xét từng ngóc ngách trong bóng tối.

Mọi thứ bên trong đều giống hệt như những gì đã thấy qua buổi phát sóng trực tiếp. Đồ đạc vẫn nằm nguyên vị trí cũ, không có dấu hiệu bị xáo trộn. Kỷ Hòa đưa mắt nhìn lướt qua từng món một, lòng không khỏi nặng trĩu. Cô có thể cảm nhận được, trong quá khứ, gã viện trưởng đã làm bao nhiêu chuyện tàn ác, không còn chút tính người.

Những linh hồn oan khuất nơi đây từng gào thét, từng oán than. Nhưng tất cả bọn họ đã sớm đầu thai, thứ còn sót lại chỉ là những ảo ảnh lờ mờ của nỗi đau.

Hai người tiếp tục tìm kiếm, cuối cùng cũng phát hiện ra t.h.i t.h.ể của Tiểu Thất và Tả Tả.

Tháng 4 này mọi người thích đọc điền văn hay nữ thiên sư nào ^^ Cmt cho Mộng biết nhaaaaaa

Mắt Tiểu Thất vẫn mở trừng trừng, dường như đến lúc c.h.ế.t vẫn còn hoảng sợ tột độ. Yến Lâm khẽ thở dài:

"Rốt cuộc cô ấy đã nhìn thấy thứ gì? Sao đến c.h.ế.t rồi vẫn không thể nhắm mắt?"

Kỷ Hòa nhẹ nhàng vươn tay, vuốt mí mắt cô gái xuống, giọng khẽ như tiếng gió thoảng:

"Yên nghỉ nhé..."

Cô không nói thêm gì, nhưng trong lòng đã âm thầm hạ quyết tâm: Tôi sẽ báo thù cho cô.

Sau một hồi tìm kiếm, cuối cùng họ cũng phát hiện ra mấy sinh viên đã mất tích.

Tin tốt là: đã tìm được người.

Tin xấu là: chỉ có hai người.

Nhìn thấy điều này, Yến Lâm lập tức có linh cảm chẳng lành. Ánh mắt cô ta quét qua gương mặt trắng bệch, thất thần của Mộc Đình Đình và Cao Tiến, giọng nghiêm nghị:

"Sao chỉ có hai người? Ngụy Nam đâu?"

Cao Tiến cúi đầu, không nói lời nào. Mộc Đình Đình đứng bên cạnh thì run rẩy, nước mắt không ngừng rơi.

Phải mất một lúc lâu, cô ta mới nghẹn ngào nói trong tiếng khóc nức nở:

"Anh ấy... anh ấy c.h.ế.t rồi..."

Mộc Đình Đình cắn chặt môi, toàn thân run lên bần bật. Cô ta cố gắng lấy lại hơi thở, nhưng cổ họng cứ nghẹn lại, giọng lạc đi:

"Anh ấy chết... vì cứu tôi..."

Lúc đó, khi Tả Tả vừa mới chết, phòng livestream cũng bị hạn chế.

Ba người còn lại đứng đó, nhìn nhau đầy hoang mang.

Mộc Đình Đình lo lắng lên tiếng:

"Phòng livestream bị chặn rồi… Liệu bọn họ có thấy tin cầu cứu của chúng ta không?"

Ngụy Nam trầm giọng:

"Chắc chắn có người đã nhận ra chuyện bất thường. Nếu không thì phòng livestream đã không bị khóa. Có người đang đến cứu chúng ta."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/1213.html.]

Cao Tiến gật đầu, trấn an cô:

"Đúng đó. Chúng ta chỉ cần giữ bình tĩnh chờ tiếp viện."

Nhưng đúng lúc này, một âm thanh kỳ quái vang lên.

Ban đầu nó rất nhỏ.

Nhưng rồi, tiếng động ngày một rõ hơn, như thể có thứ gì đó đang di chuyển về phía họ.

"Ken két… ken két…"

Là âm thanh của vật gì đó cọ xát trên nền đất.

Sắc mặt Mộc Đình Đình lập tức tái nhợt.

Cô ta cảm thấy tiếng động này quen thuộc một cách khó hiểu… Nhưng không thể nào! Không thể nào!

Rồi, ngay trong khoảnh khắc ấy, một cái bóng dài xuất hiện trên mặt đất.

Ngay sau đó, bóng đen ấy lặng lẽ đứng trước mặt bọn họ.

Gã vẫn cầm lưỡi hái sắc bén, lưỡi kim loại lóe lên tia sáng lạnh lẽo. Máu tươi nhỏ từng giọt xuống nền đất, thấm vào kẽ gạch tối om.

"CHẠY MAU!!!"

Không biết ai hét lên, ngay lập tức cả ba lao đi thục mạng.

Cao Tiến chạy về một hướng, còn Ngụy Nam nắm c.h.ặ.t t.a.y bạn gái, kéo cô ta chạy theo hướng khác.

Họ biết mình không thể đối đầu với ma quỷ. Nhưng nếu chỉ có một con, nó sẽ chỉ có thể đuổi theo một nhóm. Tách ra chạy sẽ giúp tăng tỷ lệ sống sót.

Thế nhưng, vận may của Ngụy Nam và Mộc Đình Đình quá kém.

Bởi vì... con ma đã chọn đuổi theo hướng của họ.

Hơi thở dồn dập, họ chạy mãi, chạy mãi.

Nhưng thể lực của Mộc Đình Đình vốn không tốt.

Mặc dù nỗi sợ đã giúp cô ta bộc phát sức mạnh tiềm ẩn, nhưng sau khi chạy qua ba tầng lầu, cô ta cảm thấy như phổi mình sắp nổ tung.

Chân cô ta mềm nhũn, đầu óc choáng váng, trong miệng đã tràn ngập vị m.á.u tanh.

"Không... không chạy nổi nữa... Em... thật sự không chạy nổi nữa rồi..."

Trái tim cô ta đập dồn dập như muốn vỡ tung, từng hơi thở đều đau đớn như bị lưỡi d.a.o cứa vào phổi.

Nếu tiếp tục như thế này...

Cô ta chưa kịp c.h.ế.t vì ma quỷ thì cũng sẽ c.h.ế.t vì kiệt sức.

Loading...