Xuyên Thành Thiên Kim Giả Bị Đuổi Khỏi Hào Môn, Tôi Đành Livestream Đoán Mệnh - 1200
Cập nhật lúc: 2025-03-28 22:00:29
Lượt xem: 19
"[Mẹ kiếp, cô gái này gan to thật! Yêu mất rồi!]"
"[Dáng người chị gái này đẹp quá... Nhưng tiếc là đã có bạn trai. Rút dao! Đây là vợ tôi!]"
Trong lúc bão bình luận đang sôi nổi, Mộc Đình Đình tiếp tục giới thiệu:
"Đây là hai người bạn cùng phòng của tôi, Tả Tả và Tiểu Thất. Còn anh chàng này là Cao Tiến, sinh viên năm cuối vừa tốt nghiệp. Lúc còn ở đại học, anh ấy là đội trưởng câu lạc bộ võ thuật, thể lực cực kỳ tốt. Có anh ấy ở đây, chúng tôi sẽ không cần lo lắng gặp nguy hiểm!"
Nói xong, Cao Tiến cũng rất phối hợp, hướng về phía camera khoe bắp tay rắn chắc của mình.
"[666! Đội hình này xịn đấy, có cả xe tăng thế này thì cho dù có ma thật, chắc chúng cũng phải sợ chạy mất dép!]"
Tháng 4 này mọi người thích đọc điền văn hay nữ thiên sư nào ^^ Cmt cho Mộng biết nhaaaaaa
"[Ha ha ha, tổng cộng năm người, đông thế này thì còn sợ gì ma quỷ nữa chứ!]"
Bình luận dày đặc, bầu không khí livestream náo nhiệt hơn bao giờ hết.
Nhưng đúng lúc đó, một bình luận không mấy thân thiện bỗng hiện lên:
"[Chỉ mấy đứa nhóc chưa dứt sữa như các em mà cũng đòi học người ta đi thám hiểm à? Chắc cũng chỉ tỏ vẻ thôi. Không trụ nổi một tiếng thì đừng có quay về khóc lóc kêu la đấy.]"
Ngay lập tức, một số cư dân mạng nhận ra người này.
ID của cậu ta là cậu Trần, một đại gia chuyên theo dõi livestream. Hắn nổi tiếng hào phóng, chỉ cần thích là có thể vung tay tặng thưởng hàng chục nghìn một lần. Không ít streamer đều coi hắn là ghế VIP số một.
Mộc Đình Đình cũng nhanh chóng nhận ra thân phận của cậu Trần qua những bình luận xôn xao của dân mạng.
Vốn dĩ, mục đích chính của nhóm sinh viên khi tổ chức buổi livestream này không chỉ để thỏa mãn trí tò mò mà còn muốn thu hút sự chú ý, kiếm thêm chút tiền sinh hoạt.
Nếu đã vậy, tại sao không tìm cách nắm bắt thật chặt cơ hội này?
Mộc Đình Đình mỉm cười, giọng nói đầy tự tin:
"Anh trai này, bọn em tuy còn nhỏ nhưng gan thì không hề nhỏ chút nào đâu. Chẳng may bọn em thật sự ở đây hơn một tiếng thì sao? Hơn nữa, theo kế hoạch, bọn em sẽ ở đây hẳn một tuần đấy!"
Bên kia màn hình, cậu Trần chỉ cười khẩy.
Hắn vốn là người thành phố Q, đương nhiên hiểu rõ bệnh viện bỏ hoang này đáng sợ đến mức nào. Trước đây, không ít người tò mò mò đến thám hiểm, nhưng cuối cùng ai nấy đều bị dọa chạy mất.
Một đám sinh viên non nớt này có thể trụ được bao lâu chứ?
"[Một tuần? Cô nhóc này có vẻ tự tin đấy. Nhưng tôi chẳng tin các cô ở đó được lâu như vậy đâu. Đừng nói một tuần, nếu các cô trụ được ba ngày, tôi sẽ tặng thưởng hai trăm nghìn, thế nào?]"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/1200.html.]
Nếu là người khác nói câu này, có lẽ sẽ bị nghi ngờ là kẻ lừa đảo. Nhưng cậu Trần nổi tiếng là người sẵn sàng vung tiền không tiếc tay, lời hắn nói chắc chắn sẽ được thực hiện.
Trong khoảnh khắc, không khí trong phòng livestream như bùng nổ!
"[Mẹ ơi! Hai trăm nghìn luôn!]"
"[Ê này, tôi cũng không sợ ma đâu, streamer có thể cho tôi gia nhập được không?]"
"[Hu hu, tôi cũng muốn có hai trăm nghìn này... So với sợ quỷ thì tôi sợ nghèo hơn!]"
Mộc Đình Đình nhanh chóng gửi đường link kết nối mic cho cậu Trần. Như vậy, trong suốt quá trình thám hiểm, nếu hắn muốn lên tiếng bất cứ lúc nào, chỉ cần mở mic là được.
"Được rồi, nếu đã có người hào phóng như vậy, nói thế nào chúng tôi cũng phải trụ hết ba ngày mới được!"
Nói xong, cô quay sang mọi người, vung tay hô lớn:
"Đi thôi! Bây giờ, chúng ta chính thức bắt đầu cuộc thám hiểm!"
——
Bệnh viện bỏ hoang – Thành phố Q
Bệnh viện nằm ở vùng nông thôn hẻo lánh, tòa nhà cũ nát chìm trong bóng tối âm u. Dù chưa bước vào nhưng chỉ cần nhìn từ bên ngoài cũng có thể cảm nhận được sự hoang phế của nó. Những bức tường loang lổ, kính cửa sổ vỡ vụn, cỏ dại mọc um tùm, tất cả như minh chứng cho khoảng thời gian dài nơi này bị bỏ hoang.
Một cơn gió lạnh lướt qua, mang theo mùi ẩm mốc khó chịu.
Bên trong livestream, hàng loạt bình luận hào hứng xuất hiện:
"[Khung cảnh này đúng chất phim kinh dị luôn!]"
"[Đúng là nơi này có chút đáng sợ... nhưng mà... hai trăm nghìn! Tôi sẽ gắng gượng vì hai trăm nghìn!]"
Ngay lúc này, Tiểu Thất bỗng lên tiếng than thở:
"Nhiều côn trùng quá! Ngứa c.h.ế.t mất!"
Cô mặc một chiếc váy dài, không ngừng giậm chân né tránh đám côn trùng bay lượn quanh chân mình.
Mộc Đình Đình liếc cô một cái, khoanh tay bất lực:
"Đã bảo là đi thám hiểm, vậy mà còn mặc váy. Cậu đến đây để làm công chúa à?"