Xuyên Thành Thiên Kim Giả Bị Đuổi Khỏi Hào Môn, Tôi Đành Livestream Đoán Mệnh - 1124

Cập nhật lúc: 2025-03-26 14:03:54
Lượt xem: 17

Kỷ Hòa ngước mắt lên, giọng nói bình thản nhưng từng chữ lại sắc bén như dao:

"Những người bất tử trong lời bà, thực ra đều đã bị biến thành con rối rồi đúng không? Chúng là người thật, vì thế mới chân thực đến vậy."

Bà Tân Quả khẽ mỉm cười, không phủ nhận cũng chẳng thừa nhận.

Kỷ Hòa nhìn thẳng vào bà ta, chậm rãi nói tiếp:

"Nhưng vì không thể để người khác phát hiện ra sự thật rằng những người đó đã mất tích, bà chỉ có thể dùng giấy trắng vẽ lại hình dáng của họ, rồi tạo ra người giấy để thay thế. Trong mắt mọi người, những ‘người thật’ vẫn còn sống trên thế gian này, nhưng thực chất... chỉ là người giấy mà thôi."

Nhà hát kịch chìm vào một sự im lặng kỳ lạ.

Lời nói của Kỷ Hòa như một hòn đá ném vào mặt hồ tĩnh lặng, tạo nên những gợn sóng đầy bất an trong lòng khán giả.

Cô liếc nhìn xung quanh.

Dù có ngụy trang khéo léo đến đâu, người giấy vẫn không thể hoàn toàn giống con người thật. Chúng không có tư duy, giọng điệu và động tác đều gượng gạo, cứng nhắc.

Và quan trọng nhất—

"Người giấy rất sợ lửa."

Đây chính là lý do tại sao nhà hát kịch Robin Seth cấm mang theo bất kỳ nguồn lửa nào vào trong.

"Người ở đây đều là giả."

Cô ngẩng đầu, ánh mắt dừng lại trên sân khấu.

"Chỉ có con rối mới là thật."

Những "diễn viên" trên sân khấu vẫn đứng nguyên đó.

Họ khoác lên mình những bộ trang phục lộng lẫy, lớp trang điểm dày cộm che đi khuôn mặt tái nhợt. Nhưng đôi mắt trống rỗng của họ không thể giấu nổi sự vô hồn, không chút sinh khí.

Họ là người thật.

Nhưng lại bị điều khiển như những con rối, ngày qua ngày trình diễn trên sân khấu này, không ngừng cất lên những điệu ca, những vở kịch được định sẵn.

Điều tàn nhẫn nhất không phải thân thể bị khống chế—

Mà là ý chí vẫn còn nguyên vẹn.

Họ có thể cảm nhận.

Họ có thể suy nghĩ.

Nhưng lại không thể lên tiếng, không thể điều khiển cơ thể mình.

Họ đứng trên sân khấu, lặng lẽ nhìn xuống khán phòng, nơi khán giả vẫn đang cuồng nhiệt vỗ tay, hò reo vì màn trình diễn của họ.

Họ muốn hét lên.

Muốn kêu cứu.

Muốn vạch trần tội ác của nhà hát kịch Robin Seth.

Nhưng tất cả đều vô ích.

Và họ chỉ có thể chờ đợi—

Chờ đợi thêm nhiều kẻ đáng thương giống như họ bước lên sân khấu này, để rồi bị biến thành những con rối không hồn.

"Mày rất thông minh."

Bà Tân Quả cười, đối diện với ánh mắt sắc lạnh của Kỷ Hòa.

"Mày đã đoán đúng rồi, nhưng thì sao chứ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/1124.html.]

Bà ta giang rộng hai tay, giọng nói tràn đầy kiêu ngạo.

"Nếu có bản lĩnh, thì đến bắt tao đi!"

Dứt lời, bà ta vung tay lên.

Những sợi chỉ vô hình chuyển động.

Đồng loạt, những con rối trên sân khấu ngẩng đầu lên.

Bọn họ cứng ngắc bước về phía Kỷ Hòa.

Không phải người giấy.

Mà là những con rối thực sự.

Trong số đó, Kỷ Hòa lập tức nhìn thấy một gương mặt quen thuộc.

Diệp Chi Tinh.

Cậu ấy mặc một bộ lễ phục trắng, đôi mắt trống rỗng vô hồn.

Cánh tay cậu ấy cứng đờ giơ lên, chộp về phía cô.

Bà Tân Quả tin chắc Kỷ Hòa sẽ không ra tay với những con rối này.

Bởi vì chúng vẫn là con người.

Nhưng bà ta đã sai.

Kỷ Hòa khép hờ mắt.

Linh lực trong cơ thể cô bùng lên như một ngọn lửa.

Một thanh kiếm sáng rực xuất hiện trong tay cô.

"Xoẹt!"

Thanh kiếm vung lên, cắt đứt toàn bộ những sợi chỉ điều khiển!

Những con rối như mất đi nguồn sức mạnh, cơ thể bỗng chốc mềm nhũn, rơi rầm rầm xuống đất.

Cùng lúc đó—

Bà Tân Quả lập tức xoay người bỏ chạy.

Bà ta biết rõ, mình không phải là đối thủ của Kỷ Hòa.

Tấn công chỉ là giả, bỏ chạy mới là thật!

Nhưng Kỷ Hòa đã sớm đoán được điều này.

Cô siết chặt thanh kiếm, đuổi theo ngay lập tức.

"Chạy đi đâu!"

Tháng 4 này mọi người thích đọc điền văn hay nữ thiên sư nào ^^ Cmt cho Mộng biết nhaaaaaa

Từ khi phát hiện ra điều bất thường, cô đã thông báo cho Yến Lâm.

Dù Cục Điều Tra Hiện Tượng Siêu Nhiên Trung Quốc không thể trực tiếp nhúng tay vào chuyện này—

Nhưng nếu có thể cung cấp manh mối, phối hợp với chính quyền sở tại để ra tay—

Thì không chỉ bắt được bà Tân Quả, mà còn thúc đẩy hợp tác hữu nghị giữa hai nước nữa.

Kỷ Hòa chợt cảm thấy…

Tầm nhìn của mình ngày càng rộng lớn.

Loading...