Xuyên Thành Thiên Kim Giả Bị Đuổi Khỏi Hào Môn, Tôi Đành Livestream Đoán Mệnh - 1083
Cập nhật lúc: 2025-03-25 10:35:52
Lượt xem: 18
Giới giải trí là một vòng tròn khép kín. Nếu không phải vậy, sao lại gọi là "giới" chứ?
Phạm vi rộng lớn là thế, nhưng mọi người trong nghề hầu như đều biết nhau.
Không ngờ La Dặc lại không biết hát.
Bảo sao hôm trước, khi đoàn phim rủ nhau đi karaoke sau giờ quay, anh ta luôn tìm cách từ chối khéo.
Kỷ Hòa khẽ run môi, cố nhịn cười.
Diệp Chi Tinh tiếp lời:
"Có thể cô chưa biết, bài hát kết thúc của 'Hồng Trang' là do tôi thể hiện. Tôi thấy giọng hát của cô không tệ, nếu cô có hứng thú, tôi có thể viết một bài hát quảng bá riêng để cô biểu diễn."
Trước đây, Diệp Chi Tinh chỉ chuyên tâm ca hát, còn phần sáng tác đều nhờ người khác đảm nhiệm. Nhưng hiện tại, khi sự nghiệp ngày càng ổn định, cậu bắt đầu cảm thấy không hài lòng với cách làm này.
Một ca sĩ thực thụ, không chỉ biết biểu diễn mà còn phải có khả năng tự sáng tác.
Dù chưa thể đạt đến trình độ ấy ngay lập tức, nhưng cậu muốn bắt đầu từng bước.
Diệp Chi Tinh giải thích thêm:
"Dạo này tôi có nhiều dự án âm nhạc quan trọng, không thể tự mình biểu diễn một ca khúc mới hoàn toàn. Nhưng bài hát quảng bá này thì khác, tôi đã có giai điệu rồi, chỉ cần viết lời nữa thôi. Nếu cô hứng thú, có thể thử xem sao."
Kỷ Hòa nhướn mày:
"Thật chứ?"
Diệp Chi Tinh mỉm cười:
"Đương nhiên rồi."
Kỷ Hòa hơi nghiêng đầu, hỏi thẳng:
"Vậy cậu muốn nhờ tôi chuyện gì không?"
Đây mới là điều cô quan tâm nhất.
Suy cho cùng, cô và Diệp Chi Tinh chỉ là đối tác trong đoàn phim, lần đầu gặp nhau.
Vậy mà ngay lần đầu tiên, cậu ta đã sẵn sàng tặng cô một bài hát?
Dù có quan hệ tốt cũng khó mà rộng rãi đến mức này.
Diệp Chi Tinh gãi đầu, có vẻ hơi ngượng ngùng:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/1083.html.]
"Ừm… bị cô đoán trúng rồi, đúng là tôi có chuyện muốn nhờ!"
Kỷ Hòa bật cười:
"Nói thử xem."
Diệp Chi Tinh hít sâu một hơi, rồi nghiêm túc nói:
"Cô Kỷ, tôi nghe nói cô xem bói rất giỏi. Vì thế, tôi muốn nhờ cô giúp tôi tìm anh trai."
Kỷ Hòa thoáng ngẩn người:
"Anh trai cậu?"
"Phải." Diệp Chi Tinh gật đầu, trong mắt ánh lên nỗi lo lắng.
"Anh tôi rất thích đi du lịch, lại có gan lớn. Anh ấy thường xuyên một mình chu du khắp nơi, thích đâu thì ở đó, nói rằng như vậy có thể tận mắt chiêm ngưỡng những phong cảnh mà ít ai được thấy. Nhưng nửa năm trước, gia đình tôi hoàn toàn mất liên lạc với anh ấy."
Nói đến đây, sắc mặt Diệp Chi Tinh trầm xuống.
"Anh ấy vốn thích phiêu bạt, chưa bao giờ nói rõ ràng sẽ đi đâu. Vì thế, khi mất liên lạc, chúng tôi thậm chí không biết anh ấy biến mất ở đâu."
"Báo cảnh sát cũng vô ích. Định vị điện thoại của anh ấy biến mất hoàn toàn, cứ như thể anh ấy chưa từng tồn tại trên thế giới này vậy..."
Lặng đi một lúc, Diệp Chi Tinh nói tiếp, giọng khẽ run:
"Thực ra, đã qua lâu như vậy mà không có tin tức gì, khả năng lớn là… anh ấy đã không còn."
Nhưng dù chỉ có một tia hy vọng, cậu vẫn không muốn từ bỏ.
Kỷ Hòa im lặng lắng nghe, trong lòng thầm cảm thán.
Nhà họ Diệp đúng là giàu có quá mức.
Có tiền đi du lịch vẫn chưa đủ thỏa mãn, nhất định phải đi đến những nơi xa xôi hẻo lánh, thậm chí trở thành một nhà thám hiểm.
Thế giới này có rất nhiều nơi nguy hiểm.
Ví dụ như vùng phía Bắc Myanmar, nơi nổi tiếng với những vụ mất tích bí ẩn.
Tháng 4 này mọi người thích đọc điền văn hay nữ thiên sư nào ^^ Cmt cho Mộng biết nhaaaaaa
Không ít người oai phong lẫm liệt bước vào, nhưng chẳng ai toàn mạng trở ra.
Rõ ràng là tự tìm đường c.h.ế.t mà.
Diệp Chi Tinh ngập ngừng một chút, rồi lấy điện thoại ra, mở album ảnh, đưa cho Kỷ Hòa xem một tấm ảnh.
"Chỉ có một manh mối duy nhất. Anh tôi có thói quen, nếu thấy món quà lưu niệm nào thú vị trong chuyến đi, thỉnh thoảng sẽ gửi về nhà. Trước khi mất tích, món cuối cùng anh ấy gửi là một tấm bưu thiếp. Trên đó, có ghi địa điểm này."