Xuyên Thành Thiên Kim Giả Bị Đuổi Khỏi Hào Môn, Tôi Đành Livestream Đoán Mệnh - 1049

Cập nhật lúc: 2025-03-24 09:41:39
Lượt xem: 13

"Cứ thế mà về à?" Kỷ Hòa nghiêng đầu nhìn cô, giọng nói mang theo ý cười. "Tới cũng đã tới rồi, không bằng chúng ta lên xem một chút."

Suýt chút nữa thì Tô Mai đã phản bác ngay lập tức. Xem cái gì chứ? Nhìn anh ta vui vẻ với bạn gái mới sao? Cô chẳng rảnh rỗi tự hành hạ bản thân như vậy. Nhưng rồi, suy nghĩ đó nhanh chóng bị kìm lại. Dù sao cô cũng đã nhờ Kỷ Hòa đưa mình xuống khỏi chiếc xe buýt ma, nếu bây giờ chỉ quay lưng bỏ đi thì có hơi không nể mặt cô ấy.

Nghĩ vậy, Tô Mai miễn cưỡng gật đầu: "Được."

Cô theo chân Kỷ Hòa lên lầu, bước chân vô thức chậm lại khi đối diện với cánh cửa quen thuộc. Từ bên trong, giọng nói trầm thấp của Dương Đào vang lên, rõ ràng đến mức khiến cả người cô cứng đờ.

"Em yêu, gà nướng ăn ngon không? Anh cố ý đi một quãng xa mua ở tiệm em thích nhất đấy!"

Đôi mắt Tô Mai trừng lớn.

Không ngờ bạn gái mới của anh ta cũng thích ăn gà nướng. Trước kia, cô đã từng hạnh phúc biết bao nhiêu khi nghe câu này. Nhưng bây giờ, nó chỉ khiến cô cảm thấy mỉa mai.

Không biết, khi gắp miếng gà cho người mới, anh ta có từng nhớ đến cô không?

Trong phòng im lặng một lát, sau đó lại vang lên giọng nói đầy ấm áp:

"Anh rất vui vì có thể gặp được em. Em là cô gái đầu tiên khiến anh có suy nghĩ muốn kết hôn. Anh muốn cùng em xây dựng một mái nhà."

Tô Mai suýt nữa thì bật cười khẩy.

Cô gái đầu tiên khiến anh có suy nghĩ muốn kết hôn?

Câu này anh ta cũng từng nói với cô!

Quả nhiên, đàn ông chỉ biết dùng một câu nói để đi lừa hết người này đến người khác.

Khi cô còn đang chế giễu trong lòng thì cửa thang máy bất ngờ mở ra. Một bóng dáng quen thuộc xuất hiện trong tầm mắt khiến cô lập tức che miệng, kinh ngạc thốt lên: "Mẹ?"

Mẹ cô?

Tại sao bà ấy lại ở đây?

Mẹ Tô biết cô có bạn trai nhưng chưa từng gặp mặt, cũng chưa từng can thiệp vào chuyện tình cảm của cô. Khi cô còn sống, bà luôn tôn trọng sự lựa chọn của con gái, chưa từng ép cô phải dẫn bạn trai về nhà.

Bây giờ cô đã c.h.ế.t rồi. Theo lý mà nói, mẹ cô không còn liên quan gì đến Dương Đào nữa.

Tháng 4 này mọi người thích đọc điền văn hay nữ thiên sư nào ^^ Cmt cho Mộng biết nhaaaaaa

Vậy tại sao bà ấy lại tự mình đến đây?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/1049.html.]

Hơn nữa, sắc mặt lại giận dữ đến thế.

Tô Mai chưa kịp suy nghĩ nhiều thì Kỷ Hòa đã phản ứng trước, nhanh chóng lấy ra một lá bùa rồi dán lên người cô và bản thân.

Bùa ẩn thân.

Ngay sau đó, mẹ Tô sải bước đến trước cửa, giơ tay đập mạnh.

"Cốc! Cốc! Cốc!"

Sức lực mạnh đến mức dường như muốn đập sập cánh cửa.

Chỉ vài giây sau, cửa mở hé ra một chút, gương mặt Dương Đào xuất hiện trước ngưỡng cửa. Anh ta vừa nhìn thấy người đứng bên ngoài thì ngây người:

"Bác gái..."

"Anh còn mặt mũi gọi tôi là bác sao?" Giọng mẹ Tô lạnh lùng, chứa đầy phẫn nộ. "Mai Mai đã c.h.ế.t rồi. Khi con bé còn sống, anh không biết quý trọng, bây giờ c.h.ế.t rồi thì cũng đừng giả mù sa mưa nữa!"

Dương Đào há miệng, nhưng chưa kịp nói gì thì mẹ Tô đã tiếp tục:

"Tôi nhận được ba khoản tiền lớn. Lúc đầu còn không biết là ai gửi, nhưng sau đó tôi đã điều tra ra anh." Bà cười nhạt, ánh mắt đầy khinh thường. "Sao vậy? Anh chuyển tiền là vì chột dạ à? Vì anh biết bản thân có lỗi với Mai Mai, nên muốn dùng tiền để bù đắp? Tôi nói cho anh biết, nhà họ Tô chúng tôi không thèm!"

Dứt lời, bà lấy ra một cọc tiền rồi đập mạnh lên người Dương Đào.

"Trả lại cho anh!"

Tiền giấy bay lả tả rơi xuống đất. Dương Đào vẫn im lặng, sắc mặt trắng bệch.

Mẹ Tô lướt mắt nhìn vào bên trong qua khe cửa, lập tức nhìn thấy bóng bay và hoa tươi trang trí trong phòng.

Nét mặt bà càng trở nên giận dữ.

Là tiệc sinh nhật?

Hay là một buổi cầu hôn?

Nhà họ Tô vì cái c.h.ế.t của con gái mà đau đớn đến mức cả ngày lấy nước mắt rửa mặt, vậy mà kẻ đầu sỏ lại có thể sống vô tư đến thế sao?

Cậu ta còn có tâm trạng trang trí nhà cửa, hẹn hò với người mới sao?

Cậu ta còn có lương tâm không?

Loading...