Xuyên Thành Thiên Kim Giả Bị Đuổi Khỏi Hào Môn, Tôi Đành Livestream Đoán Mệnh - 1045
Cập nhật lúc: 2025-03-24 09:32:20
Lượt xem: 21
Điện thoại của Quý Dương đã hỏng. Không có tín hiệu, không thể liên lạc.
Tất nhiên rồi.
Bị quỷ khí bao phủ thế này, có thiết bị nào còn hoạt động được nữa đâu?
Nhưng Kỷ Hòa thì khác.
Cô có tu vi, có pháp lực hộ thân. Quỷ khí ở mức này hoàn toàn không thể ảnh hưởng đến cô.
Cô cúi đầu, bấm điện thoại vài cái.
Giây tiếp theo, loa phát ra một giọng nữ lanh lảnh, bình thản như đang đọc tin tức hằng ngày.
"Ngày 10/5, xe buýt số 404 của thành phố trong lúc đang né một chiếc ô tô mất lái vì nổ lốp thì vô tình rơi khỏi cầu vượt, lao xuống kênh đào. Cả bảy người trên xe đều không ai sống sót..."
Lời vừa dứt—
Mọi người trong xe đồng loạt quay đầu, nhìn chằm chằm Kỷ Hòa.
Ánh mắt… không giống người sống.
"Bảy nạn nhân theo thứ tự là: Tô Mai, 25 tuổi; Tiêu Thịnh, 28 tuổi; Hứa Kim Phượng, 45 tuổi; Lạc Lạc, 7 tuổi; Vương Tân, 30 tuổi; Triệu Liên, 43 tuổi; và Chương Cường, 35 tuổi."
Từng cái tên vang lên.
Từng âm tiết rơi xuống.
Quý Dương cảm thấy nhiệt độ trong xe đột ngột giảm mạnh!
Lạnh quá!
Lạnh đến mức tim anh như bị bóp nghẹt.
Cứu!
Vị đại sư này gan lớn đến mức nào vậy?!
Công bố thẳng thừng chuyện bọn họ đã c.h.ế.t ngay trước mặt mấy con ma luôn??
Không tính đến việc bàn bạc kế hoạch cứu người, mà trực tiếp đạp đổ lớp màn che phủ của lũ quỷ luôn rồi!
Nếu chọc giận bọn chúng thì sao?!
Nỗi lo lắng của Quý Dương không phải vô cớ.
Bởi vì ngay giây tiếp theo—
Tất cả quỷ hồn trong xe đều đồng loạt nhìn về phía Kỷ Hòa.
Từng ánh mắt lạnh lẽo, trống rỗng.
Cái đầu của người phụ nữ trung niên Triệu Liên—người nhờ anh xách rau khi nãy—bỗng rơi khỏi cổ!
Lộc cộc.
Nó lăn tròn một vòng, dừng lại ngay dưới chân Kỷ Hòa.
Rồi…
Nó ngẩng mặt lên.
Đôi mắt trắng dã mở to.
Bà ta cười nhạt, giọng nói vẫn ôn hòa như trước:
"Cô bé, sao cháu lại mất lịch sự như thế? Đang yên đang lành, lại đi nói người ta đã c.h.ế.t là sao?"
Kỷ Hòa nhìn xuống cái đầu dưới chân mình.
Cô không hề có phản ứng sợ hãi.
Giọng cô vẫn bình thản như đang trò chuyện về thời tiết:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/1045.html.]
"Nhưng mọi người thực sự đã chết."
Quỷ hồn trên xe cứng đờ.
Kỷ Hòa tiếp tục:
"Mọi người có nghe bản tin của một tháng trước không? Xe buýt 404 đã lao xuống sông, toàn bộ hành khách đều thiệt mạng. Vì c.h.ế.t quá thảm, oán khí không tan, nên hình thành nên một quỷ vực."
"Mọi người bị mắc kẹt ở đây. Hằng ngày, mọi người ngồi trên chuyến xe này, cố gắng đi đến nơi mình muốn đến lúc còn sống. Nhưng… chiếc xe này sẽ không bao giờ tới đích."
Cô nhẹ giọng.
"Vì mọi người đều đã chết."
Những lời này giống như một nhát búa giáng mạnh vào tâm trí từng con quỷ.
Mọi thứ im lặng.
Chỉ có tiếng xe buýt cũ kỹ khẽ rung lên theo từng nhịp bánh xe quay.
Một lát sau, giọng một cô gái trẻ vang lên.
Tô Mai, 25 tuổi.
Cô ta đang soi mình trong gương.
"Thì ra là vậy…"
Cô ấy lẩm bẩm.
"Hèn gì… tôi nhớ ra rồi."
"Hèn gì da trên người tôi lại sưng phù, thối rữa. Thì ra là do bị ngâm lâu trong nước sông…"
Vừa dứt lời—
Lớp trang điểm hoàn hảo trên mặt cô ta bắt đầu rơi rụng.
Từng mảng, từng mảng.
Rồi…
Khuôn mặt thật của cô ta hiện ra.
Một khuôn mặt đã phân hủy hoàn toàn, chỉ còn lại lớp da lốm đốm bám trên xương trắng.
Bên trong, những con giòi bò lổm ngổm.
Nhìn thấy chính diện bản thân, Tô Mai bật cười.
"Haha… Tôi c.h.ế.t rồi."
"Thì ra tôi đã c.h.ế.t rồi."
Cùng lúc đó—
"Bịch!"
Quý Dương nhảy dựng lên như bị ai giật dây cót.
Tháng 4 này mọi người thích đọc điền văn hay nữ thiên sư nào ^^ Cmt cho Mộng biết nhaaaaaa
"Má ơi!!"
"Nước ở đâu ra thế này?!"
Từ khi nào—
Nước đã bắt đầu tràn vào bên trong xe buýt.
Không ai nhìn thấy, không ai biết nó chảy từ đâu.
Nhưng mực nước…
Đang dần dần dâng lên.