Xuyên Thành Thiên Kim Giả Bị Đuổi Khỏi Hào Môn, Tôi Đành Livestream Đoán Mệnh - 1041
Cập nhật lúc: 2025-03-24 09:29:05
Lượt xem: 22
"Cảm ơn, cảm ơn cậu! Cậu đúng là một người tốt!" Người phụ nữ trung niên liên tục cúi đầu cảm ơn.
"Không có gì đâu ạ."
Quý Dương nhìn bà, trong lòng bỗng dâng lên cảm giác lạ lẫm. Hình bóng người mẹ đã lâu không gặp thoáng hiện lên trong tâm trí anh.
Tiếc là… Haizz.
Anh nhớ đến trận cãi vã gay gắt với mẹ trước khi rời khỏi nhà, lòng chợt nặng trĩu.
Không muốn nghĩ thêm, Quý Dương lắc đầu xua đi phiền muộn, cúi xuống nhặt một quả cà chua lên, rồi cười khẽ: "Tiếc quá dì ơi, quả cà chua này bị rơi, hư luôn rồi."
Người phụ nữ trung niên nheo mắt nhìn theo, đôi mắt đã hơi mờ của bà không còn thấy rõ lắm. Bà gật đầu, chậc lưỡi: "... Đúng rồi."
"Cậu không biết đâu, con gái tôi thích ăn trứng tráng với cà chua lắm. Đáng tiếc lần này tôi không thể làm cho nó ăn được."
"Vậy thì để lần sau đi dì, nhất định sẽ có cơ hội mà!"
Quý Dương vừa nói, vừa tiếp tục cúi xuống nhặt đồ ăn rơi vãi.
Nhưng đúng lúc này, ngón tay anh chạm phải một thứ tròn tròn, mát lạnh.
Cái gì thế này?
Anh cúi đầu nhìn thử…
"Aaaaa!!!"
Quý Dương hét toáng lên, ngã ngồi xuống đất, dùng cả tay lẫn chân lùi ra sau.
"Cậu nhóc, cậu làm sao vậy? Kêu cái gì mà toáng lên thế?"
"M-Má ơi… Đầu! Đầu người!!"
Sợ hãi làm anh nói cũng không ra hơi.
Người phụ nữ trung niên cau mày, chậm rãi bước tới, cúi xuống nhặt thứ anh vừa nhìn thấy. Bà ngắm nghía rồi bật cười: "Đầu người nào chứ, cậu nhóc? Đây không phải chỉ là một bông súp lơ thôi à? Trời ạ, trí tưởng tượng của cậu phong phú quá! Xem nhiều phim ma quá rồi đúng không?"
Bình luận trong phòng phát sóng trực tiếp lập tức nổ tung:
[Cười xỉu, còn mạnh miệng bảo mình không sợ, mới bị dọa một lần đã sinh ảo giác luôn rồi.]
[Hahaha! Chủ kênh đúng là nhát quá đi!]
Quý Dương thở dốc, mất mấy giây mới lấy lại tinh thần, chậm rãi ngước lên nhìn.
Quả nhiên…
Trong tay người phụ nữ trung niên chỉ là một bông súp lơ.
… Không lẽ ban nãy anh nhìn nhầm?
Chắc là căng thẳng quá sau vụ xe buýt ma nên đầu óc mới rối loạn.
Quý Dương bực bội lắc đầu. Anh không muốn ở lại cái chỗ c.h.ế.t tiệt này một giây nào nữa.
Đợi xe buýt 404 đến, anh sẽ bắt xe về nhà.
Anh đã thám hiểm rất nhiều nơi bị đồn là ma ám, nhưng đây là lần đầu tiên anh cảm thấy hối hận đến vậy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/1041.html.]
Đúng lúc này, người phụ nữ trung niên vỗ vai anh, cười nói:
"Cậu nhóc, xe tới rồi kìa!"
Quý Dương theo phản xạ quay đầu nhìn.
Chiếc xe buýt 404 với dòng chữ đỏ chói chầm chậm dừng lại trước mặt họ.
"Ở đây chỉ có xe buýt 404 thôi, cậu cũng đi chuyến này phải không? Xách hộ tôi túi đồ này được không? Tôi sợ mình xách không nổi."
"Được ạ."
Tính anh vốn thích giúp đỡ người khác, không suy nghĩ nhiều đã gật đầu ngay.
Cuối cùng cũng có xe rồi!
Anh chỉ muốn rời khỏi đây thật nhanh, trốn vào chăn ấm là ngủ một giấc tới sáng.
Nhìn đồng hồ, Quý Dương thầm nghĩ.
Lái xe ma ban nãy còn nói xe buýt tiếp theo phải đợi hai mươi phút mới có, nhưng mới qua mười phút mà đã tới rồi.
Quả nhiên, lời quỷ nói không thể tin được!
Anh hừ lạnh, lắc đầu rồi bước lên xe.
Cửa xe mở ra, người phụ nữ trung niên lên trước, anh theo sau.
Tháng 4 này mọi người thích đọc điền văn hay nữ thiên sư nào ^^ Cmt cho Mộng biết nhaaaaaa
Theo thói quen, Quý Dương rút điện thoại để quẹt mã trả tiền, nhưng ngay khi mở màn hình…
Không có tín hiệu?!
Gì thế này?
Anh nhíu mày, nhìn chằm chằm vào góc màn hình điện thoại, không có lấy một vạch sóng.
Nhưng nghĩ lại, anh đang dùng Fruit Phone, chuyện mất tín hiệu cũng không phải lần đầu gặp.
Tiếc là buổi phát sóng trực tiếp bị gián đoạn rồi…
Thôi kệ, dù sao anh cũng chỉ đang về nhà, không có gì to tát.
Về đến nơi, anh sẽ thông báo với fan một tiếng là được. Cứ bảo là do điện thoại mất tín hiệu.
Vậy nên, Quý Dương không hề hay biết…
Phòng phát sóng trực tiếp của anh đang bùng nổ.
[Đậu xanh, chủ kênh bị lừa rồi! Chiếc xe buýt lúc nãy mới là bình thường, còn cái này mới là xe buýt ma thật đó trời!!]
[? Sao bạn biết?]
[Tôi vừa kiểm tra ứng dụng xe buýt của thành phố S. Theo lịch trình, chuyến xe 404 vừa rời đi mười phút trước, chuyến tiếp theo phải mười phút nữa mới tới. Vậy chiếc xe xuất hiện lúc này… Rốt cuộc là ở đâu ra?!]
[??? Ôi trời ơi! Hơn nữa, chủ kênh đã mất tín hiệu, phòng phát sóng cũng bị gián đoạn rồi!]
[Chẳng lẽ… chủ kênh và bà dì kia gặp nguy hiểm thật sao?!]
[Tôi sợ đến mức suýt tè ra quần rồi đây!!]