Xuyên Thành Thiên Kim Giả Bị Đuổi Khỏi Hào Môn, Tôi Đành Livestream Đoán Mệnh - 1035
Cập nhật lúc: 2025-03-23 14:41:30
Lượt xem: 44
Mọi người trong buổi phát sóng lại được phen cười ngặt nghẽo.
—
[Tôi không chịu nổi nữa! Anh ta đúng là giống y cái tên, yêu công việc thật sự!]
[Sếp chắc cũng yêu anh ta lắm. Làm gì có ai tình nguyện tăng ca đến nửa đêm như vậy chứ?]
—
Nhưng khi Kỷ Hòa bấm đốt ngón tay tính toán, sắc mặt cô đột nhiên trở nên kỳ lạ.
Cô nhìn thẳng vào Tôi Yêu Công Việc, chậm rãi nói:
"Anh có biết… chỗ ngồi hiện tại của anh từng có một người c.h.ế.t không?"
Tôi Yêu Công Việc sững sờ.
"Hả???"
Kỷ Hòa không để anh ta kịp phản ứng, tiếp tục nói:
"Một người đàn ông. Anh ta đột quỵ vì làm việc quá sức."
Bầu không khí chợt lạnh đi vài độ.
Kỷ Hòa nói tiếp, giọng trầm xuống:
"Người đó cũng giống như anh… cực kỳ yêu công việc. Ngày nào cũng tăng ca đến tận khuya mới về nhà. Nhưng vào một ngày nọ, anh ta đột tử ngay tại bàn làm việc, lúc hai giờ sáng."
Cả buổi phát sóng lặng đi trong vài giây.
Tôi Yêu Công Việc tái mặt, lắp bắp:
"Thật… thật sao? Nhưng chưa ai từng nói với tôi về chuyện này cả!"
Đọc đến đây là thấy anh chàng "Tôi yêu công việc" này đúng là đầu óc đơn giản thật, đến mức Kỷ Hòa cũng phải bật cười.
Công ty sao phải nói ra chuyện này chứ?
Nếu họ công khai sự thật, chắc chắn sẽ chẳng còn ai dám ngồi vào vị trí đó nữa. Đến lúc đó, cái bàn làm việc kia sẽ mãi mãi bị bỏ trống.
Không những thế, công ty còn cố tình ngăn cản những người biết chuyện tiết lộ với người mới. Chỉ có như vậy, họ mới có thể đảm bảo lợi ích của mình một cách tối đa.
“Nhưng mà…" Tôi yêu công việc gãi đầu, vẻ mặt có chút ngây ngốc. “Nếu cô nói vậy, thì tôi nhớ ra rất ít người dám lại gần chỗ làm của tôi… Trước đây tôi có nhờ một đồng nghiệp tiện đường đi qua chỗ làm của tôi lấy giúp một tập tài liệu, nhưng lúc nào cũng bị anh ta từ chối với vẻ mặt kiêng dè.”
Lúc đó, anh ấy còn tưởng rằng do mình làm người quá thất bại, đến mức đồng nghiệp làm việc chung bao lâu cũng không muốn giúp một chuyện nhỏ nhặt như vậy.
Nhưng giờ nhìn lại, hóa ra vấn đề không phải là do anh ấy… mà là do vị trí làm việc của anh ấy.
Chỗ đó đã từng có người chết, ai cũng cảm thấy xui xẻo, tất nhiên không ai dám tới gần!
Tôi yêu công việc đã xem rất nhiều buổi phát sóng trực tiếp của Kỷ Hòa, là fan lâu năm nên đương nhiên sẽ không nghi ngờ lời nói của cô.
Kỷ Hòa nhấp một ngụm trà, bình thản nói:
“Tôi có thể giúp anh giải quyết con quỷ này, nhưng…”
Cô dừng một chút, nhìn thẳng vào màn hình, giọng điệu chậm rãi mà sắc bén:
“Lý do anh tự nguyện tăng ca… thực sự có phải là ‘tự nguyện’ không?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/1035.html.]
Tôi yêu công việc sững người.
“Sếp của anh thường xuyên yêu cầu anh tăng ca, làm thêm vào cuối tuần, ngày lễ. Dù có trả lương làm thêm giờ, nhưng anh không hề có quyền từ chối. Thực tế, chuyện này đã vi phạm luật lao động, anh nên báo công an để đảm bảo quyền lợi của mình.”
Tôi yêu công việc ngây ra như phỗng.
Những bình luận dưới livestream lập tức nổ tung:
[Trời ạ, thật sự là bóc lột sức lao động kìa!]
[Có lương nhưng không được từ chối thì tính gì mà ‘tự nguyện’ chứ!]
[Đi kiện đi anh ơi!!]
Nhưng Kỷ Hòa vẫn chưa dừng lại.
“Còn nữa, tôi thấy khuôn mặt của anh có xung khắc giữa kim và hỏa. Điều này cho thấy anh có vấn đề về phổi, hệ hô hấp, dễ bị viêm phế quản, nhiệt miệng, lở loét…”
Cô chưa nói dứt câu thì Tôi yêu công việc đã vỗ tay cái "bốp":
“Ôi trời ơi! Chủ kênh nói chuẩn quá!!”
Tháng 4 này mọi người thích đọc điền văn hay nữ thiên sư nào ^^ Cmt cho Mộng biết nhaaaaaa
Anh ấy cười méo xệch, rồi nhăn nhó ôm miệng:
“Gần đây tôi bị loét miệng, đau lắm… Aiya, nói chuyện cũng khó chịu…”
Vừa dứt lời, vô tình đụng phải vết loét trong miệng, anh ấy đau đến mức nhăn mặt nhíu mày.
Kỷ Hòa nhấp một ngụm trà, giọng điệu thản nhiên:
“Vậy thì tốt nhất anh nên đi kiểm tra phổi đi. Sau này đừng thức khuya quá nhiều nữa. Công việc là chuyện nhỏ, sức khỏe mới là chuyện lớn. Kiếm được một ít tiền nhưng cơ thể bị hủy hoại, thì cuối cùng có đáng không?”
Tôi yêu công việc lập tức đỏ mặt.
Không phải vì ngại ngùng, mà vì cảm giác bị nhìn thấu đến tận xương tủy.
Kỷ Hòa chỉ mới nhìn thoáng qua mà đã biết được lý do anh ấy cắm đầu cắm cổ làm việc.
Đúng vậy.
Anh và bạn gái đã qua tuổi hai lăm, đến lúc tính chuyện kết hôn.
Anh dự định cầu hôn bạn gái càng sớm càng tốt, cho nên mới liều mạng kiếm tiền, cố gắng mua xe mua nhà, để bạn gái có thể yên tâm về tương lai.
Đây cũng là lý do vì sao, dù bị ép tăng ca, anh vẫn cố gắng chịu đựng.
Lương làm thêm giờ cũng cao!
Vậy nên, loại "ép buộc" này… thực chất là sự thỏa thuận giữa đôi bên.
Nhưng bây giờ Kỷ Hòa nói sức khỏe của anh đã có vấn đề rồi.
Haizz.
Nếu cứ tiếp tục như thế này, đến khi cơ thể suy sụp thì anh mới hối hận sao?
Nghĩ vậy, Tôi yêu công việc vội vàng kéo lại chủ đề chính:
“Vậy… vậy thì tôi phải làm gì với con ma này đây, đại sư?”
Kỷ Hòa chậm rãi đặt chén trà xuống, ánh mắt sâu xa.
“Hình như… nó còn có tâm nguyện chưa được thực hiện.”