Xuyên Thành Thiên Kim Giả Bị Đuổi Khỏi Hào Môn, Tôi Đành Livestream Đoán Mệnh - 1016

Cập nhật lúc: 2025-03-23 09:41:35
Lượt xem: 26

"Lúc đó tôi còn tưởng bác tài bị điên. Không trả tiền thì chắc chắn không được, tôi đâu phải loại thích xài chùa. Thế là tôi cứ quét mã trả như bình thường."

Nhưng ngay khi cô ấy quét xong, vừa ngẩng đầu lên, ánh mắt vô tình lướt qua kính chiếu hậu.

Trong khoảnh khắc đó—

Tháng 4 này mọi người thích đọc điền văn hay nữ thiên sư nào ^^ Cmt cho Mộng biết nhaaaaaa

"Tôi cứng đờ tại chỗ."

Mặt cô ấy...

Khuôn mặt phản chiếu trong gương không còn là gương mặt quen thuộc nữa.

Khóe miệng cô ấy vẹo sang một bên, méo mó kỳ dị. Trên môi còn dính thứ gì đó đỏ như m.á.u tươi, trông như vừa ăn thịt sống. Mũi thì to gấp đôi, còn đôi mắt... một bên to, một bên nhỏ, chẳng khác gì quái vật.

"Đây không phải chỉ là xấu nữa, mà là kinh dị thật sự!"

Giọng Diệp Tố Tố run lên.

"Tôi không nhớ mình xuống xe bằng cách nào, chỉ biết đứng thẫn thờ bên đường rất lâu, cứ như mất hồn. Sau đó, tôi vội ôm mặt chạy về nhà."

Vừa về đến nơi, cô ấy lao vào soi gương.

Và rồi, sự thật đập thẳng vào mắt cô.

"Tôi không nằm mơ. Mặt tôi thực sự đã biến thành như vậy!"

Không phải ảo giác, không phải trò đùa.

Đó là gương mặt thật của cô ấy.

Bàn tay run rẩy của Diệp Tố Tố mò lấy điện thoại, mở ứng dụng chỉnh sửa gương mặt kia ra.

Khi nhìn vào nhân vật trên màn hình—

"Quả nhiên... nó giống y hệt tôi lúc này."

Mẹ nó, đây là thứ quỷ quái gì vậy trời?!

Diệp Tố Tố trợn mắt, nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại, gần như không thể tin vào những gì vừa xảy ra.

Cô ấy chỉ chỉnh sửa gương mặt mình một chút trong ứng dụng thôi mà… Sao đến cả ngoài đời thật, khuôn mặt cô cũng thay đổi luôn?!

Nỗi sợ hãi ập đến như một cơn sóng lớn, Diệp Tố Tố hoảng loạn đến mức suýt chút nữa ném thẳng điện thoại đi.

Nhưng rồi một ý nghĩ chợt lóe lên—nếu lỡ như điện thoại hỏng mất, cô sẽ phải sống với gương mặt này cả đời thì sao?!

Cô ấy hít sâu một hơi, cố gắng bình tĩnh lại. Ánh mắt quét qua màn hình, phát hiện ngoài phím "Lưu" ở góc dưới bên phải, còn có một lựa chọn khác—"Khôi phục về ban đầu".

"Khôi phục về ban đầu?!"

Như vớ được cọng rơm cứu mạng, Diệp Tố Tố lập tức ấn vào đó.

Một tim bị trừ đi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/1016.html.]

Mặc kệ! Chỉ cần trở lại như cũ, đừng nói là một tim, mười tim cô cũng chấp nhận!

Cô ấy nín thở, tim đập thình thịch, vội vàng ngẩng đầu soi gương.

Hình ảnh phản chiếu trong gương dần dần thay đổi.

Diệp Tố Tố trợn tròn mắt, rồi cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.

Cô ấy đã trở lại như cũ rồi!

Không chần chừ một giây nào nữa, cô lập tức gỡ cài đặt cái app quái quỷ kia.

Cô ấy không muốn nhìn thấy nó thêm một lần nào nữa!

Giá mà lúc trước cô không tò mò nhận tờ rơi, không tải cái ứng dụng c.h.ế.t tiệt này…

Nhưng thôi, dù sao bây giờ mọi thứ cũng đã trở lại bình thường.

Ít nhất, cô đã nghĩ như vậy.

Nào ngờ, những chuyện kỳ lạ vẫn tiếp tục xảy ra.

Diệp Tố Tố tái mặt, giọng nói run rẩy:

"Hôm đó, tôi nhận được một cuộc gọi từ bạn thân của mình. Cô ấy… chúc mừng tôi và Tô Lê yêu nhau."

Cô ấy nuốt nước bọt, cố gắng giữ bình tĩnh mà tiếp tục:

"Tô Lê là bạn cấp ba của tôi. Cậu ấy từng thích tôi, còn tỏ tình với tôi hồi đó. Nhưng tôi đã từ chối. Mới đây, trong buổi họp lớp, cậu ấy nghe nói tôi vẫn độc thân nên lại nhiệt tình theo đuổi. Nhưng mà… chuyện tình cảm không thể ép buộc. Tôi không thích cậu ấy, vậy thì làm sao có thể quen cậu ấy được?"

Cô ấy siết chặt hai tay, giọng nói càng lúc càng gấp gáp:

"Tôi hỏi bạn mình tin này từ đâu ra, sao lại nói tôi với Tô Lê đang quen nhau? Cậu ấy còn cười, bảo: 'Trời ạ, Tô Tô, cậu còn giả vờ sao? Hôm qua, tớ thấy cậu với Tô Lê nắm tay nhau đi dạo trên đường Hoài Hải mà!'"

Diệp Tố Tố dừng lại một chút, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy.

"Lúc đó, tôi đơ người hoàn toàn… Tôi với Tô Lê nắm tay đi dạo? Chuyện này sao có thể xảy ra được? Tôi chưa từng làm vậy! Nhưng bạn tôi lại thề sống thề chết, khẳng định tận mắt thấy tôi đi cùng Tô Lê. Cậu ấy đâu có lý do gì để lừa tôi…"

Giọng cô ấy nhỏ dần, mang theo chút run rẩy:

"Thế là tôi tìm cách trích xuất camera giám sát ở đường Hoài Hải. Nhưng mà… trên đoạn camera ấy—"

Cô ấy ngừng lại, hít sâu một hơi, gương mặt đầy vẻ hoảng loạn.

"Tôi thật sự nhìn thấy một người… trông giống hệt tôi, đang đi chung với Tô Lê!"

Căn phòng chìm vào im lặng.

Một cơn ớn lạnh bò dọc sống lưng mọi người.

Diệp Tố Tố ôm chặt cánh tay, giọng nói run run, như thể đang cố gắng đè nén nỗi sợ hãi:

"Chuyện kỳ lạ nhất tôi từng gặp gần đây… chính là cái app đó! Chắc chắn nó đã lợi dụng thông tin đăng nhập của tôi, tạo ra một 'tôi' khác. Sau đó, 'tôi' đã xuất hiện trong thế giới này, sống với thân phận của tôi… Nó sẽ từ từ thay thế tôi, cướp lấy mọi thứ của tôi—gia đình tôi, bạn bè tôi…"

Loading...