Xuyên Thành Thiên Kim Giả Bị Đuổi Khỏi Hào Môn, Tôi Đành Livestream Đoán Mệnh - 1005

Cập nhật lúc: 2025-03-23 09:31:30
Lượt xem: 27

"Em là thành viên của câu lạc bộ. Bọn em có một phòng khiêu vũ riêng, bình thường mọi người đều tập luyện ở đó. Quần áo, đạo cụ, đồ trang điểm... tất cả đều để trong phòng."

"Phòng khiêu vũ bình thường mở cửa từ bốn giờ rưỡi chiều đến chín giờ tối, sau đó sẽ khóa lại. Nhưng nếu có chìa khóa thì vẫn có thể vào được. Hơn nữa, chìa khóa chỉ có một số thành viên nòng cốt và giáo viên mới giữ, nếu ai cần thì có thể mượn để dùng."

"Hiện tại bọn em đang chuẩn bị cho buổi biểu diễn cá nhân—chính là chương trình mà chị vừa thấy trên standee ở ngoài đó. Vì vậy, gần đây sau chín giờ tối, có khá nhiều người mượn chìa khóa để tiếp tục luyện tập."

"Nhưng cũng từ đó, trong phòng khiêu vũ bắt đầu liên tục xảy ra những chuyện kỳ lạ..."

Giọng Vũ Lâm Lâm trầm xuống, mang theo chút căng thẳng.

"Đầu tiên là có một em lớp dưới, hơn mười giờ tối vẫn còn ở lại luyện tập một mình. Đột nhiên, đèn vụt tắt, sau lưng em ấy xuất hiện một gương mặt trắng bệch..."

"Ngoài ra, có một đàn chị vừa tập luyện xong, trước khi rời đi còn kiểm tra kỹ càng, chắc chắn trong phòng không còn ai nữa mới khóa cửa. Nhưng khi chị ấy vừa xuống lầu, ngước nhìn lên, lại thấy đèn trong phòng khiêu vũ sáng trưng. Hơn thế nữa... qua lớp kính, chị ấy còn thoáng thấy một cái bóng đen đang khiêu vũ giữa phòng."

"Nếu chỉ là ảo giác thì không nói làm gì, nhưng người tận mắt thấy chuyện này không chỉ có một, mà là rất nhiều người."

Nói tới đây, Vũ Lâm Lâm không nhịn được rùng mình.

"Chỉ còn ít ngày nữa là đến buổi diễn, nhưng tất cả thành viên câu lạc bộ khiêu vũ Latin đều hoang mang, tinh thần hoảng loạn vì mấy chuyện này. Ai cũng thấp thỏm lo sợ, thì còn tâm trí đâu mà tập luyện nữa. Là trưởng câu lạc bộ, em không thể cứ để mọi chuyện tiếp diễn như vậy."

Cô ấy dừng lại một chút, hít sâu một hơi rồi nhìn thẳng vào Kỷ Hòa, ánh mắt mang theo chút mong đợi.

"Cho nên em muốn nhờ chị giúp đỡ, tới xem thử rốt cuộc là có chuyện gì đang xảy ra. Nếu chỉ là lời đồn vô căn cứ, vậy chúng ta có thể làm sáng tỏ, trấn an mọi người. Nhưng nếu thật sự có quỷ... thì chị cũng có thể giúp xử lý, đúng không?"

Tháng 4 này mọi người thích đọc điền văn hay nữ thiên sư nào ^^ Cmt cho Mộng biết nhaaaaaa

Kỷ Hòa im lặng suy nghĩ trong chốc lát, sau đó gật đầu:

"Được, tối nay chị sẽ đi cùng em xem thử. Nhưng bây giờ mới bốn giờ chiều, có đi cũng chưa chắc nhìn ra được điều gì."

"Vậy thì đợi đến tối cũng được, không vội." Vũ Lâm Lâm cười, rồi vỗ tay một cái. "À đúng rồi! Chị Kỷ Hòa, cảm ơn chị đã chịu khó chạy xa đến đây, em mời chị ăn cơm nhé! Nhưng e là chỉ có thể ăn ở căn tin trường thôi, vì tuần này bọn em không được ra ngoài."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/1005.html.]

"Được."

Vì đã có chút danh tiếng sau khi tham gia Rung Động Tuyệt Đối, nên khi đến trường, Kỷ Hòa đội mũ và đeo khẩu trang để tránh bị nhận ra, tránh gây náo động không cần thiết.

Nhưng dù có cẩn thận thế nào, đến lúc ăn cơm, cô cũng phải tháo khẩu trang và mũ xuống. Quả nhiên, ngay lập tức có học sinh tinh mắt nhận ra.

"!!!" Một nữ sinh sửng sốt, suýt chút nữa hét lên. "Chị Kỷ Hòa?!"

"Trời ơi... sao chị ấy lại ở trường mình vậy? Có phải tới quay phim không?"

May mắn là lúc này vẫn chưa đến giờ ăn chính, trong căn tin chỉ có lác đác vài học sinh. Nhưng chỉ cần một người la lên, tin tức sẽ lan nhanh như cháy rừng.

Thấy bọn họ kích động, suýt nữa thì hét ầm lên, Kỷ Hòa nhanh chóng giơ một ngón tay lên môi, làm động tác "suỵt", thấp giọng nói:

"Suỵt, đúng là chị đây."

Mấy học sinh lập tức im bặt, nhưng ánh mắt vẫn sáng rực, kích động đến mức không biết phải làm gì.

Đùa sao chứ?!

Mỗi ngày đi học đã đủ mệt, lại còn bị thu điện thoại (trừ học sinh ngoại trú), cứ như bị nhốt trong lồng vậy! Bây giờ bỗng nhiên có minh tinh xuất hiện trước mặt, ai mà không phấn khích cho được?

Hơn nữa, Kỷ Hòa ngoài đời còn đẹp hơn trên màn hình rất nhiều!

Mấy nữ sinh luống cuống tay chân mở cặp, lôi giấy bút ra, rụt rè đưa tới:

"Chị Kỷ Hòa, hu hu, có thể ký tên cho bọn em không ạ?"

Kỷ Hòa nhận ra bọn họ là học sinh lớp mười hai.

Chỉ còn ba ngày nữa là đến kỳ thi tốt nghiệp trung học, chắc hẳn áp lực của mấy đứa nhỏ này cũng không nhỏ chút nào...

Loading...