Xuyên Thành Tân Nương - Mang Theo Không Gian - Xung Hỉ Nhà Thợ Săn - Chương 72

Cập nhật lúc: 2025-10-04 00:54:24
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sáng hôm , khi trời còn sáng hẳn.

Mục Vãn Thư bừng tỉnh trong một cảm giác khác lạ, nhận nàng tỉnh, Chu Dịch Xuyên khẽ thở một , nhưng động tác vẫn ngừng, dường như định để nàng mở miệng trả lời… chỉ khiến những ngón tay run rẩy của nàng cào từng vệt lưng .

… Phải lâu , mới thật sự buông tha, tự múc nước, cẩn thận lau , y phục cho nàng.

“Thê tử, là để một trấn thôi?” Nhìn tiểu thê tử “lăn qua lăn ” đến mức mềm nhũn, Chu Dịch Xuyên khẽ gãi mũi .

“Không . Chúng chuẩn thêm lương thực. Gạo, bột mì, đều cần trữ nhiều hơn một chút.”

Mục Vãn Thư nghiêng , khẽ xoa thắt lưng đau mỏi. Nàng còn nhớ, chủ tiệm hạt giống từng mấy hôm nữa sẽ giống lúa về, nàng mua ít mang về gieo. Trong thôn, hạt giống đều đem xuống ruộng, mua thì chỉ lên trấn.

chuẩn xe , xong ngay thôi.”

Hạt Dẻ Nhỏ

“Được.”

Chu Dịch Xuyên , Mục Vãn Thư mới chậm rãi dậy, ăn chút điểm tâm chuẩn sẵn, lưng eo cũng dễ chịu hơn nhiều.

Nàng lấy từ gian một giỏ ớt, đặt lên xe, che kín bằng vải, định mang bán hết.

Tối hôm qua, giữa lúc ái ân, nàng từng lẩm bẩm: “Giường ồn quá, vẫn là giường lớn ở biệt thự hơn.”

Kết quả, xong thì cả hai liền hút trong gian, xuất hiện ngay chiếc giường lớn .

Quả thực, giường đó thoải mái hơn thật… nhưng cũng vì bộ “mã giáp” đều lật tung.

Đêm khuya khỏi gian, nàng vốn tưởng sẽ yên … ai ngờ vẫn chẳng chịu buông tha.

Thở dài một tiếng: ôi thôi.

Sau đó, hai liền ghé qua đón Chu Nam, mang theo thú săn hôm qua cùng lên trấn.

Hổ, nai cùng một thú nhỏ bán cho Tửu lâu Hương Lai, giá cả đưa cao, cộng gần tám trăm lượng bạc. Hổ bì, lộc nhung, hổ cốt đều tính .

Hổ bì nguyên vẹn, bán riêng thể hơn ba trăm lượng; lộc nhung tầm một trăm lượng; hổ cốt chừng ba trăm lượng.

Do bọn họ từ ngân phiếu, nên quản sự Lâm chuẩn sẵn bạc nén.

Nếu bọn họ cách tự xử lý lộc nhung hổ cốt đem bán, chắc còn lời hơn, nhưng thứ bọn họ vốn chẳng rành, lỡ hỏng e là bán chẳng bao nhiêu.

Con hổ là do chính Chu Dịch Xuyên săn , nên tiền chia cho Chu Nam, chỉ chia tiền bán nai. Mấy con thú nhỏ thì Chu Nam tự mang bán .

“Các ngươi còn việc, mua ít đồ cho mẫu . Lát nữa các ngươi khỏi chờ, theo xe bò trong trấn về cũng .” Chu Nam .

“Được.” Chu Dịch Xuyên gật đầu.

Chu Nam , quản sự Lâm :

“Chu tiểu ca, Vãn Thư cô nương, ớt hôm nay bán thêm cũng . Ngày mai thể đưa thêm nhiều một chút chăng?”

Hóa hôm qua ông vội vã mang một ít đến cho ông chủ nếm, ông chủ ăn lập tức dặn mua thêm nhiều, còn phân cho các tửu lâu khác của Hương Lai.

Hôm nay hơn mười cân, chỉ sợ vẫn đủ.

“Được, ngày mai sẽ đưa thêm.” Mục Vãn Thư gật đầu, trong lòng tính tối về sẽ thúc sinh sản thêm.

“Vậy ngày mai ở đây đợi.”

“Ừ.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-tan-nuong-mang-theo-khong-gian-xung-hi-nha-tho-san/chuong-72.html.]

Bán xong cá và ớt, phụ thê hai mua gạo bột. Không ngờ, giá gạo bắt đầu tăng.

“Chủ quán, ăn thế chẳng công bằng gì! Hôm mua còn rẻ hơn, hôm nay tăng ba đồng một cân, chẳng là lừa ?”

Trước đó, gạo ngon 15 văn một cân, gạo thường 11 văn, gạo cũ 8 văn, gạo lứt 5 văn.

Hôm nay, mỗi loại đều tăng thêm 3 văn. Quả là tăng nhanh quá mức.

“Khách quan, cũng chẳng còn cách nào. Dạo phía Tây xảy hạn hán, lương thực khan hiếm, giá nhập đều tăng cả. Nếu tin, khách cứ sang tiệm khác hỏi, giá đều như . Nói thật, bán giá coi như công bằng .”

Có lẽ mấy hôm nữa giá còn tăng, nên ông chủ định giữ bán dần.

Nghe thế, Mục Vãn Thư và Chu Dịch Xuyên thoáng ngẩn : Phía Tây hạn hán ?

Bọn họ ở phương Nam nghiêng về Tây, nguồn nước từ Bắc chảy xuống, qua vùng Tây mới đến chỗ . Nếu phía Tây thế, thì e rằng nơi đây cũng sắp gặp nạn.

Nghĩ đoạn, Mục Vãn Thư liền lấy bạc mới kiếm , mua đủ loại gạo ngon, gạo thường, gạo cũ, gạo lứt, mỗi loại mười lăm bao, mỗi bao chừng trăm cân.

Hai chia kéo mấy chuyến, lặng lẽ thu hết trong gian.

Rồi họ sang tiệm khác mua tiếp, giá cả quả nhiên chẳng sai biệt.

Cuối cùng, cộng mua hơn một vạn cân gạo bột, tốn hơn một trăm năm mươi lượng bạc.

Sau đó, Mục Vãn Thư còn ghé tiệm hạt giống, mua thêm hạt rau, hạt lúa mì, đủ loại. Đường, muối cũng mua nhiều.

Tính , bạc kiếm đó vơi một nửa. Tiền, đúng là chẳng mấy chốc tiêu hết.

“Thê tử, đủ thì lấy của .” Chu Dịch Xuyên vỗ vỗ túi tiền, thản nhiên .

cứ giữ , lúc nào hết sẽ tìm lấy.”

“Được.”

Thấy lời như , Mục Vãn Thư khẽ ghé tai :

chiều tiêu tiền thế, sợ tính sai, mua nhầm, uổng phí bạc ?”

Chu Dịch Xuyên mỉm :

“Không . Nếu quả , thì cứ để dành mà ăn, ăn hết cũng bán . Hơn nữa, tin thê tử của sẽ sai .”

Trong lòng , tiểu thê tử chính là phúc tinh, nghi ngờ nàng ?

“… Thôi . Vậy chúng mua thêm hai bộ cung , cùng ít đao kiếm gì đó.” Nàng nhớ cây cung của hỏng, mua thêm phòng khi cần. Nếu thật xảy nạn lớn, mấy thứ đều dùng .

“Được.” Chu Dịch Xuyên vốn là khách quen của tiệm sắt.

Không lâu , bọn họ mua cung tên và đao, nhờ quen nên chẳng cần đăng ký lằng nhằng.

Sắt trong thời đại hiếm, triều đình quản chặt, những tiệm thường dân mua cũng khó.

Ngay lúc hai còn bận mua sắm, trời quả nhiên đổ mưa như lão già trong thôn từng .

chỉ một chốc, mưa nhỏ tạnh , mặt trời chói chang như cũ.

 

 

 

Loading...