Xuyên Thành Tân Nương - Mang Theo Không Gian - Xung Hỉ Nhà Thợ Săn - Chương 53

Cập nhật lúc: 2025-10-04 00:54:05
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trước tiên, Mục Vãn Thư đem lạt tiêu, hành, sinh khương, tỏi… thái sẵn.

Sau đó, nàng bỏ khương phiến, hành đoạn phần tôm moi sạch tuyến lưng, rạch sống lưng, thêm chút diêm ba và tương du, trộn đều ướp.

Nàng chỉ với hơn nửa tôm, phần còn giữ nguyên, bỏ nồi với ít khương phiến để bạch chử (luộc trắng).

Thời tương du, khéo nàng thể dùng tương du hòa với một ít tiểu mễ tiêu (ớt hiểm nhỏ) chấm.

Tranh thủ lúc nhàn rỗi, nàng còn nhào bột, định tối nay ăn một bữa miến no say.

Mấy bữa nay, nàng mua kha khá lương thực về. Suy cho cùng, kiếm tiền chẳng để sống ngày một hơn ?

Nếu suốt ngày chỉ tích bạc, mà nỡ tiêu cho bản , thì thật, nhân sinh vô thường, ai ngày mai bất trắc đến ?

Chẳng may một sớm một chiều, tuy bạc đầy tay, nhưng suốt đời cũng từng hưởng thụ, thì há chẳng uổng công nhọc sức?

Khác gì ngân tử chỉ lướt qua tay, tựa như nha giữ tiền ở ngân hàng, qua con mà thôi.

Tất nhiên, tiền là do chính tay nàng kiếm . Tiêu tiền , cho bản và gia quyến sống hơn – đó mới là thú vị.

Đương nhiên, cũng tùy sức mà tiêu. Cảnh nhà thế nào, thì hưởng thụ ở mức ; chớ giữa bậc trung mà đòi sống hàng thượng.

Mục Vãn Thư còn chí, lấp đầy kho hàng trong gian. Nàng vốn là thích trữ hàng, thấy kho trống thì khó chịu lắm.

Khi bột nghỉ một lúc, nồi luộc tôm cũng chín, nàng dùng môi lưới vớt , bày lên đĩa.

Rửa sạch nồi, đốt nóng, cho chút trư du (mỡ heo), bỏ lạt tiêu cùng hành tỏi đoạn , phần lá hành, lá tỏi thì chờ gần chín mới cho.

Rồi đổ nửa phần tôm ướp , mạnh tay!

Món tôm nàng cả loại cay lẫn cay; cua cũng giống .

 

Ngoài sân, Chu mẫu, Chu phụ cùng hai tiểu lang ngửi mùi thơm bước , đồng loạt “há…chì…chì” mấy tiếng, cay xộc lên mắt chảy cả lệ.

“Cha nương đây, mùi xộc lắm, e Tiểu Minh, Tiểu Hải chịu .”

Nàng dụi mắt, khóe mắt long lanh.

“Lão đầu, ông bế bọn nhỏ ngoài. Vãn Thư, để nương coi lửa cho.” Chu mẫu liếc tôm trong chảo, hương vị thật mê .

“Nương vẫn nên ngoài, món vị lạt tiêu xộc, để con cho thêm ít bạch tửu tăng hương, lát nữa là xong.”

Nói nàng rưới rượu , mùi thơm lập tức đậm hơn.

Vài đảo đều, món tôm cay thể đĩa.

Thấy Chu mẫu chằm chằm, nàng bật , đặt đĩa lên bàn, đưa đôi đũa sạch:

“Nương nếm thử xem vị ?”

“Được, .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tan-nuong-mang-theo-khong-gian-xung-hi-nha-tho-san/chuong-53.html.]

Chu phụ, Chu Dịch Xuyên ở ngoài liền ngoái đầu , ánh mắt đều mong chờ.

Bất đắc dĩ, nàng múc vài con chia cho mỗi , còn chừa để lát dùng cơm.

Nàng cũng gắp một con bỏ miệng – ừm! Quả nhiên, thủy chất thời vẩn đục, thịt tôm ngọt lịm, cay độ, ăn mãi chán.

“Vãn Thư , tôm nàng ngon quá, vị lạt tiêu mới mẻ, như nóng rát ở miệng mà ăn thơm.”

Chu phụ – kẻ ham ăn – chẳng nhường Chu mẫu.

Hạt Dẻ Nhỏ

“Ông ăn bớt thôi, hai tiểu hài tử còn miếng nào.” Chu mẫu liếc mắt cảnh cáo.

Nghe , hai tiểu lang lập tức cha .

Mục Vãn Thư thấy , liền múc ít tôm luộc:

“Tiểu Minh, Tiểu Hải ăn cay, ăn món nhé, chấm tương du cũng ngon lắm.”

Chu Dịch Xuyên nhận bát, tự tay bóc vỏ, nhưng con đầu tiên vẫn là dành cho nương tử:

“Nương tử, cho nàng.”

“ đa Tạ phu quân.” Nàng chẳng khách khí, đưa đũa ăn ngay.

“Mọi cứ ăn, cua.”

“Được, sắp xong .” Chu Dịch Xuyên đút tôm cho tiểu lang, đáp.

Không lâu , cua cũng xong, nàng đem hấp tiếp phần còn . Trong lúc chờ, bột đủ độ, nàng kéo thành sợi, đợi cua chín thì đun nước luộc miến, rắc chút hành hoa là thể dọn cơm.

Bữa cơm hôm , ai nấy đều ăn đến no căng bụng. Sau khi học cách ăn cua của nàng, cả nhà cũng bắt đầu mê món ; Chu Dịch Xuyên còn trở thành tay bóc tôm, cua một, hầu hạ nương tử ăn đến thỏa thích.

Ăn xong, trời còn sớm, cả nhà ngoài tản bộ tiêu thực, nhân tiện bắt cá.

Mang nhiều thùng chậu, một lượt đủ cá cần. Mục Vãn Thư còn xách thêm một thùng cua, lót đá cuội, cát sạch để chúng sống lâu hơn.

Về nhà, cả nhà trò chuyện ở sân một lát ai nấy tắm rửa nghỉ ngơi.

 

Trời đêm buông xuống, trong thôn đèn lửa tắt cả.

Lúc , cổng Mặc gia khẽ mở, một bóng dáng gầy nhỏ rón rén bước .

Mặc Vũ cẩn thận khóa cửa, xách tiểu đồng, men theo lối tới bến nước hôm nay Mục Vãn Thư bắt cua.

Hôm nay nàng nghĩ lâu, chợt nhớ kiếp , ngoài việc tìm lão sâm bán bạc, còn đem cua bán cho tửu lâu trấn, kiếm một món hời.

Người khác bán , nàng cũng thể.

 

 

 

Loading...