Xuyên Thành Tân Nương - Mang Theo Không Gian - Xung Hỉ Nhà Thợ Săn - Chương 50

Cập nhật lúc: 2025-10-04 00:54:02
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khi Mục Vãn Thư cẩn thận xếp mấy gốc ớt non giỏ, Chu Dịch Xuyên cũng trở về.

Lần , thu hoạch của y là ba con thỏ rừng cùng hai con gà rừng, lông còn ướt sương sớm.

Ánh mắt y khẽ lướt qua giỏ tre của nàng, tuy thoáng kinh ngạc, nhưng tựa hồ quen với việc nương tử mỗi lên núi đều “bảo vật” trở về.

– Nương tử, đây cũng là dã thái* ư? – Y tò mò, nửa như đoán .

(*Dã thái: rau dại)

– Ừm… cũng thể tính . Lá non của nó thể xào trộn ăn, nhưng thứ đáng quý hơn là quả của nó. Tối nay sẽ lấy thứ gà cho ăn, đảm bảo một là nhớ mãi. – Nàng , khóe môi cong cong, trong đầu hiện mùi thơm nồng của gà xào ớt, thỏ om cay…

Chu Dịch Xuyên thấy nàng như , ánh mắt tràn đầy sủng nịch:

– Được.

– Phu quân, để dẫn tìm phục bồn tử nhé. một nơi bụi mọc thành từng khoảnh, ai phát hiện. – Y nhớ : – Mùa thường đợt chín sớm, hẳn giờ cũng đang đỏ rực .

– Tốt, thôi. – Nàng lập tức đeo giỏ, ý bảo y dẫn đường.

Hạt Dẻ Nhỏ

Y xốc đồ vai, dặn:

– Đường xuống núi khó , nàng cẩn thận. – Nói đoạn, vẫn thấy yên tâm, y nắm tay nàng.

Mục Vãn Thư ngoan ngoãn để y dẫn , mắt bóng lưng vững chãi , trong lòng dâng đầy ấm áp. Nàng thầm nghĩ: kiếp thật may mắn, rời khỏi mệnh cô độc, đến một thế giới mới, gia nhân yêu thương như thế .

Cả hai men xuống, đến một con suối nhỏ. Nước suối giữa dòng chỉ rộng chừng nửa cánh tay, hai bên là bãi cát pha bùn. Nhìn dấu vết, hẳn đây nước từng dâng rộng cả trượng.

– Năm nay nước cạn thế cũng , khỏi lội qua. – Chu Dịch Xuyên , chỉ qua bên bờ – nơi những bụi phục bồn tử chen mọc.

– Phu quân xem, chỗ quả chín ít , chắc mới đỏ vài hôm. – Nàng những chùm quả đỏ tươi xen lẫn quả xanh, lòng thấy hân hoan.

là tới đúng lúc. Nàng ở bờ hái, sang bờ . – Bên đó cao hơn, khó hái, y đảm nhiệm là .

– Được. – Nàng tranh, đặt giỏ ngực, cúi tỉ mỉ bứt từng quả.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tan-nuong-mang-theo-khong-gian-xung-hi-nha-tho-san/chuong-50.html.]

Hai cứ thế chuyên tâm hái một hồi. Mục Vãn Thư nhặt hết quả bên , duỗi lưng, ngoái sang:

– Phu quân, bên còn nhiều ?

– Không còn bao nhiêu, nàng nghỉ chút . – Y hái đáp.

Nàng gật đầu, men theo suối xuống một vũng nước trong vắt, cúi rửa tay. Trong vũng, đáy cát lấp loáng, mấy con cá nhỏ và cua nước lộ rõ mồn một.

Nhìn cua, nàng thấy thèm, dù chỉ to bằng hai ngón tay, chẳng đủ bỏ bụng. thèm thì quản, nàng rình thế thò tay chộp lấy, nhanh nhẹn xoắn hai sợi cỏ dại mềm dai, trói càng nó .

Chưa đầy chốc, nàng tóm thêm một con nữa, nhỏ hơn một chút nhưng cũng chẳng nề hà.

lúc , Chu Dịch Xuyên hái xong tới, thấy cảnh nàng ôm cua mà mắt sáng rực, liền bật :

– Nương tử, thứ vỏ cứng, khó nhai, chẳng mấy vị. Nàng ăn loại , chi bằng để bắt cho nàng ít tôm thì hơn, thịt nhiều ngon.

là tôm sông. Nàng thế liền động tâm, nhớ rõ hình dạng nó từ ký ức của nguyên chủ.

– Không , thích ăn thứ . chỗ bắt tôm sông ở ? Chúng bắt cả hai nhé?

– Nàng thật sự thích ăn? Nơi cua lẫn tôm đều nhiều, chỉ ít cá thôi.

– Ừ. Làm khéo, món ngon lắm. Chàng mau đưa , thèm . – Nàng , trong đầu hình dung cảnh nồi cua om ớt đỏ tươi.

Y bật , lắc đầu:

– Được, nhưng hết gom ít củi khô về hãy .

– Vâng.

Hai gom quả phục bồn tử một giỏ, vòng lên sườn núi, chỗ y lúc nãy săn vài cành tùng khô. Họ chặt, bó , vác về. Trước khi rời , Mục Vãn Thư kín đáo vận một chút linh lực mấy bụi phục bồn tử, để mai thêm một đợt quả chín đỏ, tha hồ hái tiếp.

 

 

Loading...