Xuyên Thành Tân Nương - Mang Theo Không Gian - Xung Hỉ Nhà Thợ Săn - Chương 34

Cập nhật lúc: 2025-10-04 00:47:22
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nghe tiếng “phịch” nơi cửa, Mục Vãn Thư mới từ trong chăn ló đầu .

Nhìn chén canh gừng đặt bàn, nghĩ đến cảnh , nàng vội chui chăn, chỉ cảm thấy bản hận thể đào hố chôn luôn xuống cho đỡ ngượng.

Bên ngoài, Chu Dịch Xuyên tiếng động khẽ siết tay, xoa gương mặt nóng ran của . Khóe môi cong, nhưng trong lòng lo nương tử sẽ giận.

“Dịch Xuyên, con chắn cửa ?” Chu mẫu từ trong , thấy dáng vẻ lạ lạ thì cau mày hỏi.

“À… con … duỗi lưng thôi nương.” Hắn vội nghiêm mặt, còn cố ý vươn vai như để chứng minh lời , khiến Chu mẫu mà lắc đầu ngao ngán.

“Lắm trò, mau múc nước, kẻo Vãn Thư lạnh mất.”

“Dạ.” Hắn lập tức bếp.

Trong phòng, Mục Vãn Thư y phục xong, uống sạch chén canh gừng. Chẳng mấy chốc, Chu Dịch Xuyên bưng thùng nước nóng trở .

“Cốc cốc… Nương tử, chứ?” Lần , cẩn thận gõ cửa .

“Ừ, .”

Hắn mới , đổ đầy nước thùng tắm định lui , thì nàng gọi :

“Đợi một chút.”

Hắn khựng bước, đầu, ngượng ngập gãi đầu:

“Nương tử, cố ý chuyện khi nãy …”

Mặt Mục Vãn Thư vốn bớt đỏ, nay bừng lên, nàng nhanh tay nhét bộ y phục tay :

“Y phục của , tắm xong thì .”

Nói xong liền đẩy ngoài.

Chu Dịch Xuyên còn ngẩn ngơ cửa, cúi bộ y phục trong tay, lập tức nhận đây chính là bộ nàng mới may cho . Trong lòng ấm áp, khóe miệng nở nụ rộng đến tận mang tai:

“Cảm ơn nương tử!” Hắn hô vọng trong, giọng đầy hứng khởi.

Mục Vãn Thư thấy , nhưng chỉ tiếng cũng đoán bộ dạng lúc của , khóe môi nàng cũng khẽ cong.

Chu Dịch Xuyên tắm rửa xong, y phục mới trở tìm nàng:

“Nương tử khéo tay thật, vặn lắm, .”

Thấy Chu mẫu đang gần đó, Mục Vãn Thư vội đẩy :

“Là nương cắt vải, đừng bừa.”

Chu Dịch Xuyên liếc về phía mẫu , ghé sát nhỏ chỉ để hai :

“Dù thế nào thì cũng là nàng may, thích.”

Nàng bật , khẽ đẩy :

“Mau ăn cơm.”

“Dạ.” Hắn ngoan ngoãn theo . Vài câu qua cũng xua tan sự ngượng ngập ban nãy.

Hạt Dẻ Nhỏ

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-tan-nuong-mang-theo-khong-gian-xung-hi-nha-tho-san/chuong-34.html.]

Cơn mưa đến bất chợt, đầy một canh giờ tạnh. Lúc ruộng đồng xong việc, mưa nên khỏi tưới nước, cả nhà rảnh rang.

Không việc gì , Mục Vãn Thư chống cằm ổ thỏ, khẽ thở dài. Hai tiểu lang tỉnh ngủ cũng bắt chước nàng mà “hà” theo, dáng vẻ y hệt.

Vài hôm , con thỏ sinh năm con, nay lũ con còn mọc lông, đỏ hỏn, bé xíu. Từ ngày thỏ sinh, hai tiểu lang càng chạy tới ổ nhiều hơn.

Thấy hai tiểu hài tử cũng thở dài, nàng bật xoa đầu:

“Các thở dài gì thế? Thỏ con đáng yêu ?”

“Không lông, bằng thỏ lớn.” Tiểu Minh chớp mắt đáp.

“Đỏ đỏ, hơn thỏ lớn.” Tiểu Hải gật gù thêm lời.

Nàng bật , xoa đầu chúng:

“Đợi một thời gian nữa mọc lông, khi sẽ đáng yêu thôi.”

“Thật ạ?” Tiểu Hải ngẩng lên hỏi.

“Đương nhiên.”

Hai tiểu lang thì chằm chằm thỏ con, còn nghiêm túc dặn:

“Mau mọc lông nhé.”

“Không thì thành thỏ mất.”

Mục Vãn Thư chống cằm bên, chúng say sưa trò chuyện với mấy con thỏ, khóe môi mỉm .

Bỗng Chu Dịch Xuyên bước tới:

“Nương tử, ngoài dạo một vòng ?”

“Đi ?”

“Ra núi ?” Hắn nghĩ trong thôn cũng chẳng nơi nào khác, nhưng mùa núi hoa dại nở nhiều, dẫn nàng ngắm cũng thú vị. Mưa tạnh, trời nắng, đường khô nhanh, cũng chẳng .

Ánh mắt nàng sáng lên:

“Được, luôn bây giờ nhé?”

Trong thâm tâm, nàng nhớ đến bao câu chuyện “núi là núi báu”, mấy hôm bận rộn suýt quên mất.

Thấy nương tử hớn hở, Chu Dịch Xuyên gật đầu:

“Được.”

“Thưa nương, con đưa Vãn Thư ngoài một lát.” Hắn bế hai tiểu lang đưa cho Chu mẫu, dặn vài câu.

“Ừ, sớm về sớm.” Chu mẫu gật đầu, hỏi thêm.

“Vâng.” Chu Dịch Xuyên suy nghĩ một chút, mang theo đồ nghề săn bắn, cùng Mục Vãn Thư khỏi nhà.

 

 

 

Loading...