Xuyên Thành Tân Nương - Mang Theo Không Gian - Xung Hỉ Nhà Thợ Săn - Chương 117

Cập nhật lúc: 2025-10-04 00:57:53
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Nếu thật đúng như lão bá , triều đình biến loạn, thêm thiên tai dồn dập…

E rằng kẻ dã tâm lợi dụng để tung lời đồn nhảm, gieo rắc ‘Trời diệt Trúc quốc’, khiến dân tâm hoang mang.

Bởi thế, triều đình mới lựa chọn phong bế tin tức, chẳng cho bách tính rõ, để giữ yên lòng . Như , chúng ở Tam Loan trấn hề , cũng xem như hợp lẽ.

Còn ở nơi biên cảnh, tin tức truyền nhanh chóng, khả năng thật sự kẻ trong triều thông đồng ngoại bang, cố tình tung lời đồn, khiến lòng dân rối loạn, nhân cơ hội mà tập kích.”

Mục Vãn Thư thuận theo lời Mạc lão bá, phân tích một phen.

Chu Dịch Xuyên khẽ gật đầu:

“Quả khả năng .”

Chu Nam cũng đồng tình:

“Ừm, hẳn là .”

Mạc lão bá xong, chợt như bừng tỉnh:

! Lúc khi tin truyền đến nơi , quả thật đủ loại lời đồn lan .

Ban đầu đa còn tin, nhưng khi Nam Man tập kích, châu chấu tràn đến, dần tin là thật, vì thế mới đồng loạt quyết định chạy nạn.

Rất nhiều hộ lớn, ngay khi tin đồn xuất hiện, cả khi khai chiến hạn hán, lập tức thu dọn của cải, mang theo vàng bạc theo đường thủy mà rời .

Bấy giờ sông ngòi cạn, thuyền bè còn thể .

Ta còn nhớ hình như tin đồn, quan viên lớn mang theo nhà đầu, chạy sang nương nhờ quốc gia khác.

Khi quả thật ít , nhiều trong đó chính là dân từ mấy thành trấn mà các ngươi ngang qua.”

Hạt Dẻ Nhỏ

Ông thở dài, giọng khẽ run:

“Cô nương nhắc đến, lão phu mới sực nhớ .”

Nghe , Mục Vãn Thư cùng Chu Dịch Xuyên, Chu Nam đưa mắt .

“Nhẹ gánh lên đường?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tan-nuong-mang-theo-khong-gian-xung-hi-nha-tho-san/chuong-117.html.]

Nếu đúng là , thì cảnh tượng những thành trấn trống rỗng cũng dễ giải thích.

Thật sự, dọc đường họ chú ý: những vật dụng bỏ nhiều nhất đều là của những gia tộc giàu trong đại viện.

Còn những nhà dân bình thường thì dọn dẹp sạch sẽ, giống như chuẩn kỹ càng mà .

Thế , tình hình Trúc quốc quả thật rối loạn đến cực điểm.

Mà hiện giờ, bọn họ còn ở nơi biên cảnh, nguy hiểm chẳng hề nhỏ.

 

“Vãn bối đa tạ lão bá chỉ giáo. Những điều đối với đoàn chúng quả thật vô cùng trọng yếu.”

Mục Vãn Thư khẽ cúi hành lễ.

Đoạn, nàng Chu Dịch Xuyên cùng Chu Nam, về căn nhà nhỏ trống rỗng của ông cháu Mạc gia.

Trong phòng chẳng gì ngoài nửa vò nước đục, một chiếc chăn mỏng cũ nát, còn chút lương thực.

Cảnh khiến lòng bất nhẫn.

Nàng chậm rãi :

“Xem tình thế, biên cảnh chẳng an . Chúng dự định đưa đoàn tiếp tục sâu trong. Không lão bá cùng A Đồng nguyện cùng chăng?”

phu thê Chu Dịch Xuyên đều đồng thời về phía ông cháu , hiển nhiên cùng ý nghĩ với nàng.

Đoàn từ lâu thiếu thốn thầy thuốc. Trên đường phong sương, bệnh tật thương tích hiếm, thêm Mạc lão bá, chẳng những chẳng vướng bận, mà còn giúp đỡ ít.

Còn để hai ông cháu già trẻ ở nơi cơm nước, há chẳng khác gì buộc họ chỗ chết.

 

Mạc lão bá , ngẩn , đầu đứa tôn nhi gầy yếu, chỉ còn da bọc xương. Trong mắt ông thoáng ngân ngấn lệ, vành mắt đỏ hoe, giọng lạc bởi kích động.

 

 

 

Loading...