Xuyên Thành Tân Nương - Mang Theo Không Gian - Xung Hỉ Nhà Thợ Săn - Chương 106

Cập nhật lúc: 2025-10-04 00:57:42
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhìn bóng dáng phu thê tay nắm tay, Hứa Sơn Hằng buồn bực bẻ gãy mấy cành cây khô.

Người ân ái như , e rằng chẳng bao lâu nữa cũng thể bồng bế hài tử.

Còn thì ? Vẫn chỉ một một , ngay cả một cô nương để mắt cũng từng .

Thật là quá đáng thương… hu hu…

Càng nghĩ trong lòng càng thêm khó chịu. Ngước rừng cây khô quắt chung quanh, trong càng xót xa.

Những cành cây khẳng khiu , chẳng là nhắc nhở suốt ngày rằng bản chỉ là kẻ độc cô độc ? Hắn dựa một cây bên cạnh, sắc mặt thê lương.

Hứa Linh Nhi tới liền thấy , bất giác lắc đầu:

“Ca, cái gì thế?” Sao giống như kẻ bệnh trong lòng?

Hứa Sơn Hằng , thở dài một thật dài:

“Linh Nhi , mệnh ca ca ngươi thật quá khổ.”

Rõ ràng nương từng chẳng bao lâu nữa sẽ tìm thê thử cho . Nào ngờ thiên tai bất ngờ giáng xuống, sinh sinh cắt ngang con đường nhân duyên của .

Giờ đây lưu lạc chạy nạn, đến bao giờ mới dừng. Con đường hôn nhân của , thế là chặt đứt thương tiếc.

Nghe xong, Hứa Linh Nhi chỉ trợn mắt:

“Thật là… bệnh hoạn.”

Nói dứt, nàng , chẳng buồn quan tâm đến vị ca ca đang “than vãn ” nữa.

Trong Hứa gia, tình cảm giữa Hứa Sơn Hằng và Hứa Linh Nhi vốn khá . Hứa phụ cũng đối xử tử tế với Linh Nhi.

Chỉ là Hứa mẫu thiên vị nam nhân, còn Hứa phụ sợ thê tử , nên trong nhà việc đều do mẫu định đoạt. Ngày tháng của Hứa Linh Nhi mái nhà , tự nhiên chẳng mấy .

Dẫu thế, Hứa Sơn Hằng cũng để trong lòng. khi đầu thấy hai cây, dẫu khô héo mà vẫn còn tựa , trái tim liền nhói đau.

Khuôn mặt càng thêm t.h.ả.m não.

Nghĩ đến bản tướng mạo cũng chẳng tệ, trong thôn còn xếp hạng tuấn tú, mà… thành thế ?

Ôi, thê tử của bao giờ mới tìm !

 

Hạt Dẻ Nhỏ

Bên .

Theo sự cảm ứng, Mục Vãn Thư cùng Chu Dịch Xuyên tìm đến chân núi nơi Tiểu Đằng báo tin.

Trước mắt là vách đá chằng chịt dây leo khô héo, Mục Vãn Thư liền dừng bước:

“Tướng công.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tan-nuong-mang-theo-khong-gian-xung-hi-nha-tho-san/chuong-106.html.]

“Chính là nơi ?” Chu Dịch Xuyên cảnh tượng mắt, sang hỏi.

“Ừ.”

Quả nhiên, đống dây leo vàng úa, một chỗ hõm , một tảng đá lớn chắn ngang, chỉ lộ khe nhỏ bên cạnh.

Nói thật, hang đá giấu quá khéo. Nếu nhờ đại hạn khiến cây cối khô chết, e rằng khó lòng phát hiện.

Bên ngoài vốn đầy dây leo chằng chịt, thêm cây cao che khuất. Bình thường ai ngờ nơi một hang đá?

“Chủ nhân, chủ nhân!”

“Tiểu Đằng ở đây, ở đây !”

“Các ngươi mau , gạt bớt đám dây khô gai .”

Từ trong khe đá, Tiểu Đằng thấy tiếng họ thì phấn khởi kêu to, thậm chí còn cố gắng thò một đoạn nhỏ ngoài.

Nào ngờ chui nửa thì mắc kẹt, thể cứng đờ, giãy dụa mãi cũng chẳng thoát.

Chu Dịch Xuyên cảnh , rốt cuộc nhịn mà bật :

“Ha ha ha…”

Mục Vãn Thư cũng bất giác dở dở :

“Ngốc Đằng Đằng.”

tiểu yêu , ngày ngày chẳng ăn gì, chỉ hút một chút linh lực của nàng mà cũng thể lớn lên. Vậy mà nay kẹt cứng ở khe đá.

“Chủ nhân… chủ nhân…” Nghe tiếng họ , gương mặt nhỏ bé của Tiểu Đằng ỉu xìu, đầy vẻ ấm ức.

Thấy thế, Chu Dịch Xuyên cố nhịn , Mục Vãn Thư một bước.

Ngoài cửa hang, những bậc thang đá rộng rãi bằng phẳng, quả nhiên khá thuận tiện.

“Thê tử, nàng đây chờ, kéo tiểu gia hỏa .” Hắn ngoái đầu dặn dò.

“Ừ, nhưng cẩn thận, nó sợ đau đó.”

Qua khe hở , họ ước chừng độ dày của tảng đá. Với thể lực của Chu Dịch Xuyên hiện giờ, việc đẩy nó chẳng khó.

Chỉ là Tiểu Đằng sợ đau, nên cần nhẹ nhàng một chút.

“Ừ, hiểu .”

 

 

 

Loading...