Cố Vãn Nguyệt nếm thử một miếng, thỏa mãn nheo mắt , "Quả thực ngon."
Tay nghề quả thực kém gì phòng bếp của nàng. Đột nhiên trong đầu Cố Vãn Nguyệt nảy một ý nghĩ, nếu nàng đem thực đơn trong phòng bếp của bán, chẳng sẽ lời to ? Đương nhiên đây chỉ là một ý nghĩ, việc thực hiện cụ thể còn chờ nàng áp dụng .
"Nương tử, nếm thử món canh đậu hũ thịt bò Tây Hồ ."
Tô Cảnh Hành đổi món canh đậu hũ của .
Vân Mạc thấy cảnh , một cách vô tội.
"Cảm tạ tướng công." Cố Vãn Nguyệt phản ứng chậm chạp, căn bản cảm nhận cuộc giao phong giữa hai nam nhân. Ngược là Vân Mạc, sự tương tác giữa hai , như thể phát hiện điều gì đó. Đôi mắt hiền lành khẽ nheo , lộ ý .
Tiểu thần y và tướng công của nàng, hình như thiết đến …
Ăn uống xong xuôi, Cố Vãn Nguyệt giao chìa khóa sân nhỏ chứa d.ư.ợ.c liệu cùng ngọc bội cho Vân Mạc.
"Ngươi giúp bận rộn như , coi như hai ân tình xem như xóa bỏ, ngọc bội trả về chủ cũ."
Chillllllll girl !
Vân Mạc chỉ nhận lấy chìa khóa,
"Ngọc bội tặng cho ngươi, ngươi chính là chủ nhân của nó."
"Không cần."
Trên ngọc bội khắc tên Vân Mạc, loại vật mập mờ như thế, nàng sẽ giữ . Thấy thái độ lạnh nhạt của Cố Vãn Nguyệt, Vân Mạc chút thất vọng, nhưng cũng đành ngoan ngoãn nhận ngọc bội.
" , còn hỏi tên tiểu thần y."
"Ta tên là Cố Vãn Nguyệt." Cố Vãn Nguyệt phất phất tay, cáo biệt Vân Mạc.
Nhìn bóng lưng nàng rời , Vân Mạc khóe miệng nhếch lên một vòng hứng thú, từng chữ từng câu nhớ tên nàng.
"Cố Vãn Nguyệt, chúng sẽ gặp . Mộ Thanh mau điều tra phận của nàng."
Mộ Thanh vội vàng gật đầu.
Lúc Cố Vãn Nguyệt mang Tô Cảnh Hành trở về sân nhỏ, Tôn Võ cũng từ bên ngoài về.
"Cố tiểu nương tử, quan sai ôn dịch khống chế, cửa thành mở sớm hơn, ngày mai chúng thể xuất phát."
Tôn Võ mặt mang theo nụ , ẩn ẩn thở phào một . Cũng may, mặc dù vây ở Thông Châu Thành một đoạn thời gian, nhưng cuối cùng cũng thể tiếp tục lên đường. Hơn nữa bọn họ vượt qua ôn dịch, cũng là một chuyện đáng để kiêu ngạo.
"Được, mấy phạm nhân cũng gần như khỏi hẳn, ngày mai thể ."
Ngày hôm , Tôn Võ dẫn đoàn rời khỏi nha dịch. Phó Lan Hành bọn họ , liền gác công vụ, hộ tống bọn họ đến cửa thành.
"Ta chỉ thể đưa đến đây, Cố Vãn Nguyệt, con đường phía do chính ngươi ."
Phó Lan Hành Cố Vãn Nguyệt thật sâu, trong mắt ẩn chứa sự nỡ.
Thông qua mấy ngày ở chung, Cố Vãn Nguyệt cái khác về Phó Lan Hành, sâu sắc cảm thấy là một vị quan . Nàng ,
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-phao-hoi-bi-luu-day-ta-mang-khong-gian-di-nghi-duong/75.html.]
"Phó đại nhân yên tâm, sẽ tự chăm sóc bản thật , cũng xin Phó đại nhân chiếu cố thật bản . Hiện nay gả vợ , chuyện lúc cứ như cá về nước, quên chuyện bờ ."
**Cá về nước, quên chuyện bờ?**
Nếu là lúc Phó Lan Hành thấy câu , hẳn sẽ cảm thấy Cố Vãn Nguyệt khác bức hiếp.
Thế nhưng trong thời gian ở chung qua, cho cảm nhận sâu sắc rằng, dường như từ đến nay hề hiểu rõ phụ nữ mặt .
Nàng khác so với Xắn Nguyệt trong ấn tượng của .
"Được, cá về nước, quên chuyện bờ. Bất quá Xắn Nguyệt, nàng gặp bất kỳ khó khăn gì, đều thể tìm đến , mãi mãi cũng là Lan Hành ca ca thuở nhỏ của nàng."
Cố Vãn Nguyệt thấy mũi chua xót, đây là cảm xúc của nguyên chủ, "Ta , cảm ơn , Lan Hành ca ca."
"Gặp !"
Nghe thấy tiếng ‘Lan Hành ca ca’ quen thuộc , Phó Lan Hành lộ nụ thoải mái, một bên vẫy tay về phía Cố Vãn Nguyệt, một bên về phía Thông Châu Thành.
Từ nay về , sẽ cố gắng một quan phụ mẫu của Thông Châu Thành.
Nhìn bóng lưng cô độc của Phó Lan Hành, Cố Vãn Nguyệt nhẹ nhàng một tiếng "xin ".
Sau đó nàng điều chỉnh tâm tình, về đội ngũ, chợt phát hiện Tô Cẩm Nhi đang ngẩn ngơ theo bóng lưng của Phó Lan Hành.
"Cẩm Nhi, gì ?"
Tô Cẩm Nhi vội vàng thu hồi ánh mắt, ngượng ngùng đáp, "Không gì, chỉ là cảm thấy, Phó đại nhân là một vị quan ."
Cố Vãn Nguyệt nhẹ gật đầu, "Phó đại nhân đích thực là quan , Thông Châu là cái phúc của bách tính."
Nói đoạn, nàng hồ nghi Tô Cẩm Nhi một chút, lẽ nha đầu Cẩm Nhi nảy sinh tình cảm với Phó Lan Hành?
Mấy ngày nay đều là Cẩm Nhi đưa t.h.u.ố.c cho Phó Lan Hành.
Nói mới nhớ, trong sách cuối cùng Tô Cẩm Nhi thật sự chút chuyện liên quan tới Phó Lan Hành.
Đột nhiên, ánh mắt Cố Vãn Nguyệt hai ở cách đó xa hấp dẫn.
Trong đó một , chính là Vệ Thành lâu gặp, ngờ gặp ở Thông Châu Thành.
Mà đàn ông bên cạnh Vệ Thành, mặc dù quần áo điệu thấp, nhưng thể che giấu vẻ quý khí , một khối ngọc bội huyền văn đeo bên hông càng là tượng trưng cho phận hiển hách của .
Cố Vãn Nguyệt lập tức đoán , chính là Hoài Nam Vương Mộ Dung Dụ.
Cũng chính là vị hoàng đế đời tiếp theo.
Thật ngờ, xem bánh răng vận mệnh bắt đầu chuyển động, mặc dù nàng xáo trộn kịch bản, nhưng cuối cùng Vệ Thành vẫn quen Mộ Dung Dụ.
Hơn nữa, thái độ của Mộ Dung Dụ đối với Vệ Thành là khách khí và thưởng thức, xem vẫn xem Vệ Thành là phụ tá đắc lực, giống như trong sách.
Đang suy nghĩ miên man, Tô Cảnh Hành xe cút kít bỗng nhiên co rúm thành một đoàn, giả vờ dáng vẻ hôn mê thống khổ.
"Tướng công, ?"