Xuyên Thành Pháo Hôi Bị Lưu Đày, Ta Mang Không Gian Đi Nghỉ Dưỡng - 32

Cập nhật lúc: 2025-11-11 06:36:03
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cố Vãn Nguyệt nhắm mắt , duỗi thẳng hình chữ đại, nhất định hồi phục một chút khí lực mới thể về, nếu nàng thể sẽ đột tử giữa đường .

Lấy gà gian, Hamburger, Coca-Cola nhét trong miệng. . . . . . . . .

Phía đại bộ đội, tính từ lúc Cố Vãn Nguyệt dẫn dắt đàn lợn rừng rời , qua nửa canh giờ.

Mọi từ lúc đầu hoảng loạn trốn cây cùng vách đá, đến cùng cuối cùng xác định Đại Dã Trư hẳn là sẽ xuất hiện nữa.

Từng thoát lực từ cây xuống, chỉnh đốn bản đang chật vật chịu nổi.

Sau khi trải qua cực độ kinh hoảng, ai còn tâm trí để mở miệng chuyện.

"Đại tẩu vẫn trở ?"

Tô Cẩm Nhi xắn ống quần lên, nàng và Dương Thị đường quăng ngã xuống đất nhiều , đầu gối sớm m.á.u me đầm đìa.

mà hai cứ như thể đau đớn, hai mắt vẫn chăm chú chằm chằm hướng Cố Vãn Nguyệt rời .

" , đại tẩu vẫn trở . . . . . ."

Trong lòng Tô tử Khanh cũng bất an.

Nhớ đến sự hung hãn của ba con Đại Dã Trư , ngay mặt , húc bay sống, tim liền siết chặt .

"Đại tẩu sẽ xảy chuyện gì chứ?"

"Im miệng!" Người mở miệng , là Tô Cảnh Hành.

Sắc mặt căng cứng, bờ môi mím chặt .

Nàng sẽ xảy chuyện gì, nhất định là thể, nếu như nàng xảy chuyện gì, cả đời cũng sẽ tha thứ cho chính .

Nghĩ đến nụ tự tin của Cố Vãn Nguyệt lúc rời , gằn từng chữ, "Đại tẩu của các ngươi sẽ trở , nhất định sẽ."

" , đại tẩu nhất định sẽ trở về."

Ba phụ họa, kiên định lòng tin đồng thời, trong lòng cũng đang cầu khẩn cho Cố Vãn Nguyệt.

Tiền Thị ở cách đó xa lấy cảnh mà bật ha hả,

"Đã một canh giờ , Cố Vãn Nguyệt vẫn trở , thấy nàng hoặc là chạy mất , hoặc là lợn rừng húc c.h.ế.t ."

Lý thi thi vốn đang mệt mỏi thở hồng hộc, thấy Cố Vãn Nguyệt húc c.h.ế.t, trong nháy mắt liền tỉnh táo tinh thần.

"Hừ, c.h.ế.t thì c.h.ế.t thôi, dù nàng chổi, c.h.ế.t cũng xứng đáng."

Nàng vốn đang hối hận vì cẩn thận đưa lợn rừng tới, bây giờ cảm thấy may mắn.

Nếu như con lợn rừng thể xé nát Cố Vãn Nguyệt, nàng đơn giản là việc .

Phù hộ phù hộ, Cố Vãn Nguyệt nhất định c.h.ế.t trong miệng heo.

Tô Cẩm Nhi tức giận đến đỏ mắt, "Các ngươi quên, đại tẩu dẫn dắt lợn rừng , hai ngươi c.h.ế.t sớm !"

"Không thể như thế," Lý thi thi khinh miệt , "Không Cố Vãn Nguyệt, chúng cũng leo lên cây , thể còn sống sót là do chúng chạy nhanh, mắc mớ gì đến nàng ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-phao-hoi-bi-luu-day-ta-mang-khong-gian-di-nghi-duong/32.html.]

"Các ngươi đúng là lũ súc sinh lấy oán trả ơn!"

Tô Cẩm Nhi tiện tay nhặt lên bùn nhão bên chân, liền ném về phía hai .

"A!"

Bùn nhão đập nát mặt Tiền Thị và Lý thi thi, hai trương nanh múa vuốt nhào tới.

Không Cố Vãn Nguyệt, các nàng căn bản sợ Tô Cẩm Nhi.

Tô Cẩm Nhi sợ hãi lùi hai bước.

"Đều đang nhao nhao cái gì, câm miệng cho !" Trương Nhị tới dùng một roi đ.á.n.h Lý thi thi.

Lý thi thi đau đến nhảy dựng lên, "Quan gia ngươi đ.á.n.h gì, rõ ràng là Tô Cẩm Nhi gây sự !"

Ngay mặt nhiều phạm nhân như , Trương Nhị cũng thể quá mức giữ gìn cho tam phòng của Tô gia.

"Lý Thị Thị, ngươi tâm tư nguyền rủa , chi bằng lo lắng cho chính ngươi ."

Trong rừng đột nhiên vang lên một giọng , ảnh Cố Vãn Nguyệt thướt tha xuất hiện mặt .

"Đại tẩu!"

Người của tam phòng vội vàng chạy tới.

Trương Nhị cũng thở phào một , may mắn , may mắn , Cố tiểu nương tử cuối cùng cũng trở về.

"Ngươi chứ?"

"Không việc gì, hai đầu lợn rừng bỏ , đầu còn thì kéo về, đang ở xe ba gác."

Cố Vãn Nguyệt chỉ chiếc xe ba gác cách đó xa phía , mới phát hiện nàng thể cho một con lợn rừng trong đó c.h.ế.t.

"Vận khí của , lúc chạy trốn con lợn rừng kịp phanh xe, va tảng đá lớn, đập đầu mà c.h.ế.t."

Cố Vãn Nguyệt giải thích hời hợt, đường nàng móc đạn , cũng sợ khác phát hiện.

Hai con lợn rừng khác, đương nhiên là đang ở trong gian của nàng.

Ban đầu nàng mang đầu heo rừng nhỏ để chia sẻ, nhưng nghĩ đến về còn tìm cớ lấy thịt heo rừng , chi bằng hết chia một nửa cho nha dịch, còn một nửa đường đường chính chính giữ .

Sống sót cái c.h.ế.t dễ dàng, đám cũng truy cứu đến cùng rốt cuộc lợn rừng c.h.ế.t như thế nào.

Tôn Võ liếc con lợn rừng, còn lòng tham nữa, mà là chắp tay :

Chillllllll girl !

"Cố tiểu nương tử, lợn rừng các ngươi cứ giữ lấy , nếu ngươi cứu chúng , chúng sớm c.h.ế.t , còn thể đòi lợn rừng của ngươi ."

Liên tiếp chịu ơn, Tôn Võ, một kẻ từng trải, giờ đây cũng còn ý tứ tham lam.

"Không , con lợn rừng lớn như chúng cũng ăn hết."

Cuối cùng, Cố Vãn Nguyệt vẫn chia một cái đùi heo rừng cho Tôn Võ.

Bề ngoài nàng hào phóng như , nhưng trong lòng kỳ thật đau lòng.

Lôi kéo xe ba gác trở bên tam phòng, nàng cùng Tô Cảnh Hành liếc một cái.

Loading...