Xuyên Thành Pháo Hôi Bị Lưu Đày, Ta Mang Không Gian Đi Nghỉ Dưỡng - 2

Cập nhật lúc: 2025-11-11 05:50:24
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vị hoàng đế quả thực là một kẻ tham lam. Thời gian tại vị lâu, nhưng khả năng vơ vét của cải thật đáng nể. Cả kho phủ đầy ắp kỳ trân dị bảo, hơn mười rương vàng bạc, ít nhất cũng hơn trăm triệu lượng, lụa là chất thành núi nhỏ, Dạ Minh Châu Đông Hải lớn bằng trứng bồ câu, cùng các loại kiệu xa hoa.

Trời ơi, phát tài !

Những bảo bối tất cả đều là của nàng!

Thu! Thu! Thu! Toàn bộ thu gian!

Một đồng tiền cũng chừa cho !

Cả sơn hào hải vị trong Ngự Thiện Phòng, d.ư.ợ.c liệu quý giá trong Thái Y Viện, lúa gạo, mì, tạp hóa trong kho lương thực, Cố Vãn Nguyệt dạo khắp nơi, quét sạch sành sanh vật tư thấy đường, giống như cá diếc sang sông.

Lúc sắp , nàng còn tiện tay lấy ngọc tỷ khai quốc và long ỷ bằng vàng.

Khi bước khỏi hoàng cung, trong gian của nàng chứa đựng trăm triệu lượng bạc, cùng đầy ắp vật tư.

Cố Vãn Nguyệt hồi tưởng tình tiết trong tiểu thuyết.

Chillllllll girl !

Tô Cảnh Hành nắm giữ trọng binh, chỉ dựa cẩu Hoàng Đế thể nào lật đổ , mà còn liên kết với Hữu tướng Lý Quang Đình, thủ lĩnh quân hộ thành Khương Đức Chí cùng một đám văn thần khác.

Những kẻ cũng thể bỏ qua một ai!

Nàng y như cũ, tiến phủ của đám , thu sạch những thứ thể thu gian.

Sau khi ngoài, Cố Vãn Nguyệt cuối cùng trở về nhà đẻ – Trung Cần Hầu Phủ.

Trong sách, cha ruột cặn bã của nguyên chủ, Trung Cần Hầu, vì thiếu nợ mấy vạn lượng, cưới nàng, con gái của thương nhân buôn muối. Kết quả là khi dùng hết của hồi môn của nàng để lấp chỗ trống, sủng ái tiểu , ghét bỏ vợ cả, khiến nàng tức c.h.ế.t.

Đối với nhà đẻ như , Cố Vãn Nguyệt đương nhiên sẽ bỏ qua.

Lúc cửa, nàng thấy cặn bã cha cùng tiểu đang chuyện riêng:

"Xem ý của thánh thượng, là xử trí Trấn Bắc Vương, đáng thương cho đứa bé Nguyệt Nhi gả liền…"

"Hừ, đó là mệnh nàng . Ban đầu gả nàng để mượn cơ hội lung lạc Trấn Bắc Vương, ai ngờ vô dụng! Ai cũng phép giúp đỡ nàng , tránh họa lây đến …"

" đúng, may mà vài ngày nữa Uyển Như sẽ tiến cung hoàng phi, chỉ cần nàng thổi chút gió bên gối với thánh thượng, thì sẽ liên lụy đến hầu phủ."

"Ai, Uyển Như của chúng quả là ích hơn cái tiện nhân nhiều…"

Ngoài cửa, Cố Vãn Nguyệt trợn trắng mắt. Cặn bã cha quả nhiên vẫn cặn bã như trong ấn tượng. Rất , ngươi Võ Đức, thì đạo đức. Thu! Thu! Thu! Đem bạc, châu báu, khế nhà, khế đất, chăn bông qua mùa đông, lò sưởi, than củi, thu sạch .

Giấy vệ sinh trong nhà xí cũng chừa một tờ nào.

Còn tiến cung hoàng phi ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-phao-hoi-bi-luu-day-ta-mang-khong-gian-di-nghi-duong/2.html.]

Ha ha… xem xem cẩu Hoàng Đế còn tiền để nạp phi !

Giống như thổ phỉ làng, Cố Vãn Nguyệt quét sạch hầu phủ một lượt, vội vàng cầm bạc các tửu lầu mỹ thực lớn trong Kinh Thành mua sắm một đống chân giò heo, gà vịt . Nghĩ đến vật tư trong vương phủ vẫn thu, nàng vội vàng về vương phủ.

Vương phủ hiện tại năm phòng ở, phòng của mỗi đều thể bỏ qua. Cố Vãn Nguyệt vội vàng thu hết những vật tư đáng giá cùng đồ cưới của .

Đang lúc thở hồng hộc, ngoài cửa đột nhiên vang lên một trận tiếng ồn ào, cùng với tiếng đập phá đồ đạc.

Cố Vãn Nguyệt lau mồ hôi.

Đến !

Chỉ dụ xét nhà lưu đày đến !

Vâng Phụng thượng khẩu dụ, Trấn Bắc Vương Tô Cảnh Hành ý đồ mưu phản, chứng cứ vô cùng xác thực!"

"Lập tức giáng xuống thành thứ dân, xét nhà lưu vong Ninh Cổ Tháp, kẻ nào dám phản kháng, g.i.ế.c c.h.ế.t luận tội!"

Lão phu nhân đ.ấ.m n.g.ự.c dậm chân, "Tô gia trung thành tuyệt đối, thể mưu phản?"

Thủ lĩnh xét nhà Khương Đức Chí hừ lạnh, "Thánh thượng đích chỉ dụ, ý ngươi là Thánh thượng phán sai?"

Đám dám tiếp tục kêu oan, ôm lóc ngừng.

Quan binh đồng loạt xông , đá văng cửa phòng, như thể thổ phỉ bốn phía đập phá, mặc kệ ngày xưa địa vị của ngươi bao nhiêu hiển hách, một khi xét nhà, đó chính là .

Nhìn vương phủ bừa bộn một mảnh, lão phu nhân ngăn cản, Khương Đức Chí đạp đổ xuống đất, một bộ xương già suýt nữa tan thành từng mảnh.

Ngay đó, Khương Đức Chí sắc mị mị về phía nữ quyến trong vương phủ, "Để phòng ngừa các ngươi bí mật mang theo tư vật ngoài, nữ quyến từ bụng trở xuống đều cởi sạch sờ một kiểm tra!"

"Không !" Các nữ quyến đều hổ giận dữ.

Lão phu nhân c.h.ử.i ầm lên, "Khương Đức Chí, nếu cháu Tô Cảnh cứu ngươi một mạng, ngươi sớm c.h.ế.t chiến trường!"

"Hừ, cứu mạng thì như thế nào, ai bảo các ngươi xem thường ." Khương Đức Chí chọc trúng chỗ đau, từng cầu hôn nữ nhi của lão phu nhân là Tô Ngũ Vân, chỉ vì trèo lên cành cây cao của vương phủ, ngờ vương phủ cự tuyệt !

Hôm nay chính là đến để báo mối nhục .

Khương Đức Chí dẫn đầu tiến lên bắt lấy tiểu nữ nhi Tô Nhiễm Nhiễm xuất giá của đại phòng Tô gia, liền cởi xuống quần áo của nàng.

"Không cần! Cha , ca ca mau cứu …"

"Ta liều mạng với các ngươi!" Nam đinh của đại phòng vơ lấy ghế xông lên, quan binh ngăn , chỉ thể đỏ mắt Tô Nhiễm Nhiễm chịu nhục.

Thời khắc mấu chốt, Cố Vãn Nguyệt bỗng nhiên xuất hiện, tay, trực tiếp bẻ gãy cổ tay Khương Đức Chí.

"Dựa , ngươi là cái thá gì?" Dáng dấp vẫn mắt?

Loading...