Xuyên Thành Pháo Hôi Bị Lưu Đày, Ta Mang Không Gian Đi Nghỉ Dưỡng - 112

Cập nhật lúc: 2025-11-18 03:21:23
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thấy Tô Cảnh Hành vẫn màng đến, nàng dứt khoát xích gần hơn một chút, "Ta chỉ là chuyện với ngươi thôi. Trên đường quen ai cả, chỉ nhận một ngươi thôi… Tô công tử!" Nói , nàng cố ý bước hụt chân, ngã nhào Tô Cảnh Hành.

Tô Cảnh Hành thể Phó Yên Nhiên đang ngã xuống, cũng đưa tay đón mà nhanh chóng dậy, lùi về một bước.

Một tiếng "bịch" vang lên.

Phó Yên Nhiên ngã thẳng xuống đất, ngã dúi dụi.

Cơn đau kịch liệt từ miệng truyền đến, nàng vội che miệng .

Một chiếc răng rơi lòng bàn tay nàng.

"Răng của , răng của mất !"

Không xa lắm, Cố Vãn Nguyệt múc nước xong về, thấy cảnh thì nhịn mà bật thành tiếng.

"A ha ha ha…" Cười như thế thì quá đáng ?

Thủ đoạn quyến rũ của Phó Yên Nhiên đúng là quá kém cỏi .

Thật khó mà tin trí thông minh như là hoàng hậu tương lai.

"Ngươi, ngươi dám chế giễu !" Phó Yên Nhiên giận dữ , bởi vì mất răng cửa nên khi mở miệng chuyện hở, mang theo một chút khẩu âm.

Cố Vãn Nguyệt càng lúc càng vui vẻ hơn, bụng nén ý với nàng, "Ta khuyên ngươi nhất đừng gì, nếu sợ đau cả hai bên sườn."

"A a a tức c.h.ế.t !" Phó Yên Nhiên lòng g.i.ế.c , ánh mắt liếc thấy Tô Cảnh Hành lạnh lùng , nghĩ đến trò hề của bản đều lọt mắt , nàng hổ đến mức sắp , trừng mắt Cố Vãn Nguyệt một cái chật vật chạy .

"Đào hoa duyên tệ đấy ngươi." Cố Vãn Nguyệt trêu chọc Tô Cảnh Hành một câu.

Phó Yên Nhiên vốn dĩ gặp yêu Mộ Dung Dụ, nhưng cuối cùng thích Tô Cảnh Hành.

Chillllllll girl !

Cũng tương lai Phó Yên Nhiên gặp Mộ Dung Dụ, liệu còn thích nữa .

"Đại ca, ngươi còn mau theo đại tẩu giải thích, lát nữa đại tẩu hiểu lầm hai !" Tô Cẩm Nhi nhắc nhở.

Tô t.ử Khanh theo gật đầu, " a, đại ca ngươi tuyệt đối đừng trêu chọc những nữ nhân khác, nếu để cho đại tẩu thương tâm, thì thật quá là nam nhân."

Sắc mặt Tô Cảnh Hành tối sầm , lúc nào trêu chọc qua những nữ nhân khác?

trong lòng cũng sợ Cố Vãn Nguyệt hiểu lầm, vội vàng đuổi theo. Chỉ là khi đến mặt Cố Vãn Nguyệt, miệng cứng như cưa miệng hồ lô, giải thích hành vi của Phó Yên Nhiên như thế nào, chỉ thể im lặng giúp đỡ Cố Vãn Nguyệt việc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-phao-hoi-bi-luu-day-ta-mang-khong-gian-di-nghi-duong/112.html.]

Cách đó xa, Phó Yên Nhiên trông thấy cảnh , biểu cảm đều vặn vẹo, rõ ràng Tô Cảnh Hành đó còn cứu nàng từ móng vuốt cẩu hùng, thể thoắt cái lạnh nhạt với nàng như , "Ta rốt cuộc chỗ nào bằng Cố Vãn Nguyệt?"

"Tỷ, tỷ ?" Phó Sơn rõ nên nàng, "Tỷ chỗ nào bằng khác, trong lòng tỷ là nhất."

"Ngươi cảm thấy như thì cái gì, là Tô công t.ử cũng cảm thấy như mới !"

Phó Yên Nhiên mừng rỡ thôi, trong lòng bộc phát một luồng cảm xúc chịu thua, nàng buồn bã :

"Ta cũng tin, còn bằng một kẻ lưu vong! Ta nhất định cho Tô công t.ử động lòng với , để tàn nhẫn vứt bỏ Cố Vãn Nguyệt!"

Ánh mắt Phó Yên Nhiên lóe lên tia sáng khiến Phó Sơn rụt cổ một cái, chút sợ hãi.

Trên suốt quãng đường tiếp theo, Phó Yên Nhiên nhận lấy bài học, còn tùy tiện quấy rầy họ nữa, mà chỉ lén lút tính toán điều gì đó ở trong xe ngựa.

Hai ngày , cả đoàn tiến địa phận Tịnh Châu.

Đập mắt là những bãi cát vàng trải dài đến vô tận, đường thấy một nguồn nước nào, khát đến môi khô nứt.

"Phì phì phì, gió là hạt cát thế ." Tô Cẩm Nhi nhổ một ngụm nước bọt lẫn cát vàng.

" , đây là thứ thời tiết quái quỷ gì." Tô T.ử Khanh gió cát cào rát mặt, đến mức mắt cũng mở nổi.

Cơn bão cát dày đặc khiến Tôn Võ ở phía nhíu chặt lông mày, ông vung roi thúc giục tăng tốc bước chân, sớm thoát khỏi mảnh cát vàng . Cả ngày nghỉ ngơi, lòng bàn chân đều mọc đầy những vết rộp.

Đột nhiên, kinh hô một tiếng:

"Các ngươi kìa, đó là cái gì?!" Chỉ thấy cách đó xa, một mảng bão cát vàng khổng lồ đang cuộn trào quét tới, trông như thể nhấn chìm bộ bọn họ.

"Là bão cát!" Cố Vãn Nguyệt cau mày chặt .

Thật sự là quá khổ sở, bão cát mười năm mới gặp một cũng bọn họ đụng !

"Bão cát?" Nghe thấy cái tên đáng sợ , Tôn Võ ngay lập tức hỏi Cố Vãn Nguyệt: "Cố tiểu nương tử, giờ chúng đây?" Vừa mới mở miệng, nuốt một ngụm cát bùn, vội vàng cúi xuống đất điên cuồng nôn hạt cát.

"Phì phì phì!"

"Bảo tất cả cởi áo ngoài , che kín đầu, ưu tiên bảo vệ đầu cùng mũi miệng." Trong lúc Cố Vãn Nguyệt chuyện, nàng lén lút nhét tay nhà chiếc khẩu trang và kính bảo hộ chống bụi. Lúc then chốt, nàng cũng chỉ thể ưu tiên lo lắng cho nhà .

"Mau mau, cởi quần áo che lên đầu." Kết hợp với kinh nghiệm mấy , khi gặp tình huống đột ngột, chút do dự tin tưởng lời Cố Vãn Nguyệt.

Họ nhao nhao cởi áo che kín đầu.

Loading...