Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Thành Nữ Phụ Yếu Đuối - Chương 139

Cập nhật lúc: 2025-05-15 15:28:30
Lượt xem: 24

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KVQbhIiBp

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nghĩ đến Minh huynh mình mới kết giao trên đầu đội nón xanh*, mặt ác quỷ liền rất bất bình.

 

* Nón xanh: bị cắm sừng

 

Đáng tiếc khi tìm được hai người kia, bọn họ đã xuống núi, đuổi theo cũng không phải không thể, chỉ là đại hộ pháp bên cạnh hắn không ngừng lải nhải, nói người dưới chân núi sắp lên đây bla bla, ồn ào đến đau đầu.

 

"Giáo chủ, chúng ta phải đi thôi." Đại hộ pháp lại nói lần nữa.

 

Mặt ác quỷ buông cung tiễn trong tay, chậm rì rì hỏi: "Hỏi ra lai lịch của những tên đó chưa?"

 

Tâm trạng hắn rất tốt, mũi tên vừa rồi không tồi, trúng hồng tâm.

 

Tuy rằng bị nam nhân kia chắn, nhưng cũng tính là báo thù cho Minh huynh.

 

Trên mũi tên tẩm độc, bảo đảm người nọ tuyệt đối sẽ chết.

 

Đại hộ pháp: "Chưa ạ, những tên bị bắt đều độc phát thân vong, nhưng chúng ta điều tra được một ít manh mối từ trên người bọn chúng, cơ bản có thể xác nhận, là sát thủ Ngàn Sát Các."

 

Mặt ác quỷ trầm ngâm một lát, nói: "Ngàn Sát Các? Bọn chúng không phải chuyên làm nhiệm vụ vì tiền sao?"

 

Đại hộ pháp: "Không sai, ta nghi bọn chúng lợi dụng lúc hỗn loạn để làm nhiệm vụ, người chúng muốn g.i.ế.c là nhân sĩ giang hồ các phái, không có mục tiêu cụ thể, cũng không giống như là đến vì thần giáo chúng ta."

 

Mặt ác quỷ nghĩ nghĩ, cười nói: "Đúng, bọn chúng sao lại biết hôm nay chúng ta sẽ tập kích sơn trang Kim Xà chứ?"

 

Đại hộ pháp cũng không rõ điểm này, lắc đầu nói: "Chúng ta giấu tin tức rất kĩ, các đại phái cũng không nhận được tin, Ngàn Sát Các càng không thể, thuộc hạ cũng không hiểu nổi."

 

Mặt ác quỷ nhếch môi cười cười, nhẹ nhàng bâng quơ nói: "Không cần nghĩ nhiều như vậy, có cơ hội thấy Ngàn Sát Các không phải tốt sao?"

 

Đại hộ pháp nhắc nhở: "Hôm nay chúng ta đã nháo ra động tĩnh không nhỏ, tiếp theo không thích hợp ra tay nữa." Dừng một chút, hắn lại đè thấp giọng, "Ngài không phải còn muốn lấy bí tịch thần công về thần giáo, giao cho Thánh Nữ sao?"

 

Mặt ác quỷ ngữ khí bất đắc dĩ: "Đi đây đi đây, ta liền trở về."

 

Dứt lời, hắn lại nhàn nhạt phân phó: "Kêu một tên xuống đi, đem đầu nữ nhân kia về cho ta, ta muốn tặng cho Minh huynh, cho hắn một kinh hỉ."

 

Đại hộ pháp gật đầu: "Tuân mệnh."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-yeu-duoi-repz/chuong-139.html.]

 

-

 

Dưới chân núi, An Cửu vất vả bò dậy từ dưới thân Bùi Tịch, lúc này mới nhìn thấy đầu vai sau lưng hắn cắm một mũi tên.

 

Mũi tên vừa mỏng vừa ngắn, lông mũi tên lộ ra không dài quá lòng bàn tay, lại cắm thật sâu vào thịt, mũi tên đại khái bị động tay động chân, dù thế nào đi nữa cũng không thể cầm được máu, không ngừng trào ra từ miệng vết thương, thấm ướt bạch y không tì vết.

 

An Cửu duỗi tay muốn sờ thử, lại phát hiện hai tay mình đều đang run.

 

Nàng giương mắt nhìn nam nhân ngồi dưới đất, một thân bạch y lăn trên mặt đất, dính bùn, trở nên bẩn thỉu.

 

Cả người hắn không hình tượng mà ngồi trên mặt đất, mặc dù bộ dáng chật vật như vậy, nhưng trên khuôn mặt thanh tú, trừ hơi trắng bệch, lại không chút biểu tình đau đớn.

 

"Bùi Tịch, huynh...... huynh không đau sao?" Cổ họng không hiểu sao có chút khô khốc, An Cửu nuốt khan, run giọng hỏi.

 

Nàng nhớ, hắn là vì nàng mới chắn một mũi tên này.

 

Lúc ấy nếu không phải hắn phản ứng nhanh, mũi tên này sẽ b.ắ.n vào giữa lưng nàng, giờ khắc này, người bị thương hẳn là nàng mới đúng.

 

Bùi Tịch hơi ngước mắt, nhìn về phía thiếu nữ nửa ngồi xổm trước mặt.

 

Đại khái chính nàng cũng chưa phát hiện, cặp mắt xinh đẹp đào hoa kia bất giác đỏ lên, đáy mắt đọng một tầng nước mắt trong suốt, ngân quang lấp lánh đọng lại trên lông mi.

 

Rõ ràng bị thương chính là hắn, sao ngược lại nàng lại làm ra biểu tình này?

 

Bùi Tịch không hiểu tâm tư của nữ nhân này, cũng không kịp nghĩ, trầm giọng nói: "Đi mau, trên núi có người đi xuống."

 

Nếu hắn không nhìn lầm, người nọ rất nhanh sẽ đến đây, bọn họ phải nhanh rời đi.

 

An Cửu ngẩn người, khuôn mặt tinh xảo càng thêm trắng bệch.

 

Bùi Tịch nói tiếp: "Nơi này cách trấn Kim Xà không xa, cô đi đến trấn liền an toàn. Hiện giờ ta không tiện di chuyển, cô có thể đi trước."

 

Kỳ thật không đi cũng không sao, chỉ là sẽ lộ càng nhiều át chủ bài của hắn mà thôi.

 

Không bằng tách An Cửu ra, như vậy hắn có thể tùy ý xuống tay, cũng không cần cố kỵ nàng có sợ hãi hay không.

Loading...