Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Thành Nữ Phụ Yếu Đuối - Chương 121

Cập nhật lúc: 2025-05-11 15:36:40
Lượt xem: 22

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2LLgFn4wT7

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hai mắt Kim Yến Uyển sáng quắc, ánh mắt nhìn An Cửu vô cùng nóng bỏng, "Ta sẽ không nhìn lầm, chúng ta là đồng loại, cô cũng có dã tâm như ta. Một khi đã như vậy, ta sao không chia sẻ với cô? Cô cũng nhất định cần nó đi?"

 

An Cửu không lời gì để nói, cũng không thể nói gì.

 

Kim Yến Uyển nói không sai, hai nàng đích xác có chút điểm giống nhau, nhưng An Cửu tự cảm thấy mình không đơn thuần như nàng ta.

 

Nàng ta rốt cuộc hiểu cái gì gọi là bảo vật hay không thế! Thứ quan trọng như vậy, liền dễ như trở bàn tay chia sẻ với một người mới quen hai ngày, Kim Yến Uyển thật sự không phải ngốc bạch ngọt chứ?

 

Chẳng lẽ hào quang của nữ phụ ác độc chuyên hút ngốc bạch ngọt?

 

Minh Dập là một, Kim Yến Uyển là hai, nàng đều bị ngốc bạch ngọt vây quanh!

 

An Cửu hít sâu một hơi, sờ sờ trang sách, bỗng nhiên phát hiện nét mực trên trang sách vô cùng mới, hơn nữa có chút ẩm ướt.

 

Đuôi lông mày nàng khẽ nhúc nhích, hỏi Kim Yến Uyển: "Đây không phải sách nguyên bản?"

 

Kim Yến Uyển lắc đầu, vẻ mặt kỳ quái nói: "Tất nhiên không phải nguyên bản, đây là ta suốt đêm sao chép lại, nguyên bản lại trả về. Nếu lấy nguyên bản, đến lúc mở rương nhất định sẽ bị phát hiện, người tài ba trong chốn võ lâm đông đảo, sớm hay muộn sẽ tra ra ta, ta sao lại làm chuyện ngu xuẩn như vậy?"

 

An Cửu: "......" Hoá ra cô không phải ngốc bạch ngọt.

 

Nàng hắng giọng nói, như không có việc gì: "Có chút chỗ không hiểu, ta xem lại."

 

Bản bí tịch thần công này không dày, dùng chữ cổ tinh giản, An Cửu không biết võ công, đọc mà như lọt trong sương mù, tạm thời chỉ có thể học thuộc lòng.

 

Cũng may trí nhớ An Cửu tương đối tốt, nàng từ nhỏ có năng lực xem qua là nhớ, thứ đã học thường rất khó quên, đọc sách cũng chỉ cần đọc một lần là có thể nhớ kỹ, cho nên tuổi còn nhỏ đã được gọi là thần đồng, do đó được ông nội ưu ái.

 

An Cửu một bên đọc sách, một bên suy tư.

 

Trong nguyên tác viết, ngày Kim Yến Uyển trộm bí tịch là hai ngày trước khi mở rương bí tịch, nàng ta bất an lại hoảng sợ, đúng lúc gặp nam nữ chính vào ban đêm, sợ đến mức chưa kịp mang bí tịch nguyên bản trở về.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-yeu-duoi-repz/chuong-121.html.]

Mà nay có An Cửu gia nhập, cốt truyện đã rẽ sang một hướng khác.

 

Kim Yến Uyển sớm thức tỉnh, thừa dịp trấn Kim Xà tổ chức hội đèn lồng liền trộm bí tịch, còn mang nguyên bản về, nói cách khác, cốt truyện bí tịch mất trộm hoàn toàn bị hiệu ứng cánh bướm*!

 

* Hiệu ứng cánh bướm: là những tập hợp sự kiện nhỏ sẽ là sợi dây vô hình thay đổi cả kết quả lớn sau đó.

 

Hào quang của nam nữ chính lại một lần biến mất, An Cửu sờ lương tâm chính mình, không hiểu sao có chút áy náy.

 

Trong nguyên tác Hạ Tử Kình nỗ lực khiến thanh danh không nhỏ trên giang hồ, nhưng hiện tại hai người vẫn làm hộ vệ cho sơn trang Kim Xà.

 

Nghe nói sở dĩ làm hộ vệ, không chỉ là xuất phát từ đạo nghĩa, còn bởi vì Kim Du sẽ trả số tiền lớn cho bọn họ.

 

Một cuốn sách mà nam nữ chính loạn đến tình trạng này, thảm!

 

Nhưng ngẫm lại kết cục của chính mình, An Cửu lại yên lặng thu hồi tay.

 

Có tâm trạng đi thương hại nam nữ chính, không bằng vẫn nên lo lắng cho bản thân nàng. Sau khi được thần toán Vô Danh tính mệnh, An Cửu cũng không phải hoàn toàn thờ ơ, nội tâm nàng vẫn sinh ra một tia cấp bách.

 

Nàng sẽ chết, khi nào chết, c.h.ế.t như thế nào? Trước khi c.h.ế.t có hoàn thành nhiệm vụ không?

 

Đó mới là vấn đề.

 

Còn sắp đến Ma giáo tập kích, nàng cũng nên chuẩn bị sẵn sàng.

 

Chính trong lúc suy tư, Kim Yến Uyển từ bên cạnh bưng giấy và bút mực tới, nói với An Cửu: "An Cửu, ta chuẩn bị giấy bút cho cô, cô có thể sao chép một bản mang về."

 

An Cửu đúng lúc đọc đến trang cuối, nàng ngẩng đầu thở phào một hơi, chậm rãi khép trang sách lại, khẽ cười nói: "Không cần, ta đã nhớ hết."

 

Trên cây ngoài cửa sổ, Sát Thất lại một lần nữa nghe thấy tiếng chim hót gọi mình.

 

Hắn ngẩng đầu nhìn hai thiếu nữ tựa hồ đang ghé đầu vào nhau xem thoại bản trong phòng, sau khi im lặng một lát, mũi chân nhẹ điểm nhánh cây phi thân đi, cành cây hạnh hơi rung, rơi xuống hai chiếc lá xanh.

Loading...