Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Thành Nữ Phụ Yếu Đuối - Chương 116

Cập nhật lúc: 2025-05-11 05:41:28
Lượt xem: 23

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/30bLl8A5Fw

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khổ cực của thế gian này, hắn đã nếm qua trăm ngàn loại, hiện giờ sớm đã c.h.ế.t lặng, dù thuốc đắng đến đâu, cũng có thể uống hết mà mặt không đổi sắc.

 

Duy chỉ......

 

Chưa bao giờ nếm được vị ngọt thuần khiết như vậy, phảng phất muốn ngọt đến tim.

 

"Thế nào, ngon không?"

 

Thiếu nữ mở to con ngươi sáng, vẻ mặt cầu tán đồng mà ngửa lên nhìn hắn.

 

Bùi Tịch khẽ mím môi, nhẹ nhàng nuốt xuống, mặc dù nuốt vào trong bụng, vị ngọt kia vẫn đọng lại ở đầu lưỡi, thật lâu không tan, dư vị ngọt ngào.

 

Hắn trầm mặc một lúc, đón ánh mắt sáng quắc của thiếu nữ, thấp giọng nói: "Ngọt."

 

An Cửu cười tươi sáng, mắt đào hoa xinh đẹp cong thành hình lưỡi liềm nhỏ đáng yêu, cánh môi đỏ bừng hơi nhếch, bên má mơ hồ hiện lên lúm đồng tiền nho nhỏ, vết lõm tựa như thấm đẫm mật.

 

Trước kia sao không phát hiện, nàng cười rộ lên có má lúm đồng tiền?

 

"Huynh thích là được."

 

Năm màu hoa đăng bên đường chiếu vào người thiếu nữ, trong ánh đèn loang lổ, thiếu nữ một thân hồng y dường như thần nữ trên trời, khoác một tầng mây ngũ sắc, cả người đều giống sánh lấp lánh.

 

Nàng xoay người trở về quầy hàng, hào khí vung tay nhỏ lên nói: "Bà chủ, lại cho ta một túi!"

 

Bà chủ là đại thẩm mập mạp, vừa rồi vẫn luôn ở bên cạnh mỉm cười nhìn hai người bọn họ, nghe vậy cười lớn hơn nữa: "Được, liền lấy cho ngài."

 

Một bên cho viên vào túi giấy, một bên nói chuyện với An Cửu.

 

"Hai vị là phu thê mới cưới sao? Xem ra tình cảm cũng thật tốt."

 

An Cửu chớp chớp mắt: "A...... Ừm, đúng......"

 

Nàng hậu tri hậu giác phản ứng lại, việc ăn uống bên đường thường thấy ở hiện đại, nhưng ở cổ đại phong kiến bảo thủ, là hành vi tương đối cởi mở.

 

Nghĩ tới đây, An Cửu liền không giải thích, dứt khoát trực tiếp thừa nhận.

 

Nàng lại không phát hiện ánh mắt của nam nhân bên cạnh, thâm thúy u ám, phảng phất giống như đầm nước sâu.

 

Bùi Tịch nhớ không lâu trước đây ở thành Bình Lan, lần đó bọn họ cũng bị hiểu lầm là một đôi phu thê, lúc ấy An Cửu không phản ứng như bây giờ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-yeu-duoi-repz/chuong-116.html.]

 

Nghĩ đến gần đây nàng kiêng dè cùng chán ghét "Bùi Tịch", hắn không tiếng động rũ mắt.

 

Rõ ràng hai người đều là hắn, hắn cũng không nên để ý, nhưng đối mặt với đối đãi khác biệt rõ ràng như thế, đáy lòng Bùi Tịch vẫn sinh ra vài phần tư vị khó giải thích.

 

Ngọt ý trong cổ họng dần dần tiêu tán, chua xót thường ngày dâng lên từ cuống lưỡi.

 

Trước kia những thứ này tập mãi thành quen, giờ khắc này, vậy mà hắn không nhịn được hơi nhíu mày.

 

"Ăn miếng nữa không?"

 

Lại hồi thần, thiếu nữ đã tiến đến gần, viên trắng béo quen thuộc đưa đến bên miệng, mũi có thể ngửi thấy mùi ngọt ngào toả ra từ viên.

 

Bùi Tịch liếc nhìn nàng một cái, không lên tiếng, yên lặng há miệng cắn.

 

Ngọt ý tràn ngập đầu lưỡi, đuổi hết đắng chát, giữa mày nhíu chặt cũng bất giác buông lỏng ra.

 

Thiếu nữ áo đỏ dung nhan diễm lệ ngửa đầu, mi mắt cong cong mang ý cười, nam tử bạch y thon dài cúi đầu, há mồm ăn thứ thiếu nữ đưa tới.

 

Trên đầu hai người treo một chiếc đèn hoa sen màu hồng phấn, ánh đèn vàng ấm bao quanh thân, quanh quẩn ấm áp và ôn nhu.

 

Xung quanh người đến người đi, ai nhìn thấy một màn như vậy, đều không khỏi mỉm cười.

 

Chỉ là trên phòng trà lâu cách đó không xa có một người, ngồi bên cửa sổ, mắt lạnh nhìn đôi nam nữ tình ý miên man kia.

 

"Giáo chủ, ngài đang nhìn gì vậy?"

 

Nam nhân hồng bào sẫm, như m.á.u đọng lại, sau mặt nạ màu đen, đôi mắt ám trầm lộ ra vài phần nham hiểm.

 

"Đôi nam nữ kia, thấy không?" Hắn giơ tay chỉ ra ngoài cửa sổ.

 

Nam nhân trung niên đứng trước mặt hắn, mặc áo gấm như phú thương bình thường, lau mồ hôi trên trán, nhìn theo phía hắn chỉ, cung kính đáp: "Thấy, thấy."

 

"Nàng ta mới vừa rời đi cùng Minh huynh, đảo mắt đã cấu kết với người khác làm bậy, sớm ba chiều bốn như thế, vừa thấy liền không phải nữ tử đàng hoàng." Tùng Huyền chậm rì rì nói.

 

Nam nhân trung niên, cũng chính là ông chủ trà lâu phụ hoạ nói: "Vâng, đúng vậy."

 

Đầu ngón tay của Tùng Huyền gõ gõ trên mặt bàn, dù bận vẫn ung dung nói: "Ta cùng Minh huynh vừa gặp như đã thân, nếu xưng một tiếng huynh đệ, gặp được loại chuyện này, tuyệt đối không thể khoanh tay đứng nhìn, nếu không lương tâm ta khó an. Bằng không sau này gặp lại Minh huynh, ta nên giải thích như thế nào?"

 

Ông chủ trà lâu tiếp tục gật đầu phụ hoạ: "Ngài nói rất đúng, nữ tử này lăng nhăng thành tính, không phải đối tượng phù hợp."

Loading...