“Bạn trai ơi, ngày mai đi trung tâm thương mại nhé~”
Giọng nói mềm mại, nũng nịu như mật ngọt, tựa như muốn dụ người ta sa vào vực sâu không đáy.
Tô Ý lại linh hoạt chui tọt vào lòng người đàn ông, thản nhiên ngồi xuống.
Nếu còn không chịu đồng ý, cô sẽ dùng biện pháp mạnh đấy!
“Tô Ý.”
Ngón tay thon dài nắm lấy chiếc cằm nhỏ nhắn của cô, Vân Yến dứt khoát kéo cô ra khỏi lòng mình một lần nữa.
Lồng n.g.ự.c vốn bình tĩnh khẽ phập phồng, xen lẫn bực bội khó diễn tả.
Chỉ là khi đối diện với đôi mắt hạnh trong veo cùng bờ môi mềm mại phớt hồng kia, luồng dị năng tích tụ trong lòng bàn tay hắn lại âm thầm tan biến.
Hắn đã sơ suất. Không ngờ Tô Ý lại trở nên to gan như vậy.
“Tôi nghĩ mình nên nhắc lại một lần nữa, tôi không phải bạn trai em.”
“Tốt nhất em nên ngoan ngoãn một chút, tránh xa tôi ra.”
Chậc, hôn không có tác dụng, chấm điểm thấp!
Tô Ý lập tức phủ định kinh nghiệm “đến từ người từng trải” của mẹ mình, ánh mắt đầy oán trách nhìn người đàn ông lạnh lùng trước mặt, rồi cứng miệng lẩm bẩm:
“Chồng chưa cưới với bạn trai chẳng phải cũng như nhau sao? Nếu anh muốn tôi gọi anh là chồng chưa cưới, cũng không phải không được.”
Vân Yến thoáng nghẹn lời.
Miệng lưỡi đại tiểu thư nhà họ Tô đúng là ngày càng sắc sảo hơn rồi.
Nếu không phải nể mặt cô bị thương và nể tình em trai cô, Tô Gia Dịch, có lẽ hắn thực sự nên ra tay g.i.ế.c c.h.ế.t cô!
“Hừ, Tô Ý, tốt nhất chúng ta đừng gặp lại nhau nữa. Tôi nghĩ trước đây cô cũng suy nghĩ như vậy, đúng chứ?”
“Còn nữa, nếu muốn sống, thì ngoan ngoãn ở trong nhà, đừng ra ngoài.”
Ngay khoảnh khắc cánh cửa mở ra, giọng nói trầm thấp vang lên, không chút cảm xúc, xa cách đến tận cùng.
Nếu cô nghe lời, hẳn sẽ đợi được viện trợ từ nhà họ Tô.
Cuối cùng có thể sống sót hay không, dù sao cũng chẳng liên quan gì đến hắn.
Nhắc nhở cần nói cũng đã nói rồi, phần còn lại Tô Ý tự lo liệu đi!
Có vẻ thật sự chọc cho người ta giận rồi.
Tô Ý nhớ lại tia lạnh lẽo thoáng qua trong mắt Vân Yến khi nãy, đáy mắt cô bình tĩnh vô cùng.
Cá không vây xin hân hạnh tài trợ bộ truyện này, ai reup thì không phong cách.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-xinh-dep-trong-truyen-mat-the-duoc-nam-chinh-cung-chieu-den-nghien-hboe/chuong-4-4.html.]
Ô hô, chơi lớn rồi nha!
Cô chỉ là thấy da dẻ Vân Yến trắng trẻo mịn màng, không kiềm chế được mà cắn thêm hai cái thôi mà.
Cô thừa nhận mình đúng là một kẻ nông cạn, thích tất cả những thứ tinh xảo đẹp mắt.
Nhưng mà, nghĩ lại thì, cảm giác cắn cái cằm này… hình như không giống với mấy con búp bê xinh đẹp ở nhà cô lắm nhỉ…
Hệ thống đang thấp thỏm lo âu: […]
Ký chủ, cô chơi kiểu này sớm muộn cũng hù c.h.ế.t tôi đấy, biết không?
Nó có lẽ là hệ thống đầu tiên trong lịch sử suýt bị ký chủ dọa c.h.ế.t đây!
Tô Ý so sánh một hồi, tâm trạng lại hơi tụt xuống.
Cô không lấy được thuốc nhuộm tóc nữa rồi, không thể nhuộm tóc thành màu đỏ được nữa.
[Đinh! Làm mới nhiệm vụ điểm danh!]
[Nhiệm vụ cập nhật: Điểm danh tại khu vực chỉ định trong trung tâm thương mại Nhất Gia; Hoàn thành nhiệm vụ: Nhận được ba lượt quay thưởng.]
Âm thanh nhắc nhở nhiệm vụ mới được làm mới theo bối cảnh đột ngột vang lên.
Hệ thống trong hình dạng quả cầu sáng bám chặt lấy bảng điều khiển, lo lắng đến mức muốn rụng tóc.
Nam chính đi rồi.
Ký chủ yếu ớt thế này, không có viên cường hóa thì làm sao ra ngoài đây!
[Ký chủ, vậy chúng ta còn làm nhiệm vụ không?]
Tô Ý xoa cằm, trầm tư suy nghĩ: [Để tôi nghĩ xem đã.]
Muốn đổi màu tóc, nhưng lại không muốn phải cực khổ đi g.i.ế.c tang thi.
Lỡ làm bẩn váy của mình thì cô chịu không nổi đâu.
“Ê này, mỹ nữ à, hay là thả tôi ra trước đi?”
Lâu Thượng – người nãy giờ im lặng ăn dưa trong góc, cuối cùng cũng không nhịn được nữa.
Trước đó vì e ngại khí thế đáng sợ của đại lão, hắn đành phải giả vờ ngoan ngoãn.
Nhưng giờ thật sự không diễn nổi nữa rồi.
Đại lão đi rồi, ít nhất trước khi đi cũng phải cởi trói cho hắn chứ!
Chẳng lẽ hắn phải chơi trò buộc bánh chưng mãi thế này à?!