Có điều gần nhất cô thông báo, Vân Yên đây?
Thẩm Ám xong cơm trưa gọi điện cho Chu Mạn Chi, Chu Mạn Chi đang ở chỗ khác cho nên chuyện gì cũng .
Anh khó Chu Mạn Chi, đoán Vân Yên thể chỉ là tản bộ thôi. Hâm nóng cơm trưa, ở cửa chờ cô về.
Hâm nóng cơm trưa ba bốn xong, cơm tối. Cả một bàn đồ ăn đầy ắp, từ một bàn đồ ăn còn đang bốc lên nóng cho đến khi để tới lạnh ngắt.
Thẩm Ám gọi cho Vân Yên bao nhiêu cuộc điện thoại nhưng vẫn luôn là đang tắt máy. Anh ngoài tìm cô, nhưng nên chỗ nào tìm?
10 giờ 40, nhận điện thoại của Chu Mạn Chi.
Giọng điệu của Chu Mạn Chi nôn nóng: “Vân Yên vẫn về nhà ?”
Giọng Thẩm Ám lạnh lùng :”Chưa về.”
“Không xong , em sẽ là mấy tiếng mắng ở Weibo cho luẩn quẩn trong lòng ? Điện thoại cũng nhận, cũng tìm thấy. Đều do , đều do , nếu đến mấy thứ đó sớm một chút------”
Thẩm Ám xem chuyện Weibo, nhíu mày hỏi :”Cái gì?”
Chu Mạn Chi ngập ngừng, thật cẩn thận : “Là như vầy, Vân Yên em mắng vài ngày…”
Thẩm Ám từ chỗ Chu Mạn Chi Vân Yên chửi rủa, mặt càng trầm xuống.
Anh tuy rằng tính cách của Vân Yên, sẽ bởi vì gặp bạo lực qua mạng mà tự sát, nhưng trễ thế , thật sự sợ cô gặp chuyện gì ngoài ý . Vừa điện thoại, mặc quần áo vội vàng chạy ngoài tìm .
đẩy cửa , Thẩm Ám thấy Vân Yên.
Cô đang mặt đối mặt với một đàn ông khác, cô gì đó với , đàn ông nở nụ , đến mức vô cùng vui vẻ.
Thẩm Ám Nhiếp Tư Thụ chỉ cảm thấy chướng mắt.
mà Vân Yên Thẩm Ám cũng cảm thấy thật chướng mắt, rõ ràng một giây còn ôn hòa, thấy xong liền xụ mặt xuống ngay lập tức.
Thẩm Ám cúp điện thoại, từng bước qua, ở bên Vân Yên, đưa cánh tay lên ôm eo cô nhưng dám.
“Cám ơn đưa vợ về.” Anh nhấn mạnh ở chữ “vợ”, tuy miệng cảm ơn nhưng mặt ý cám ơn nào, cực kì thành tâm.
Nhiếp Tư Thụ ôn hòa : “Cám ơn gì ? Đây là chuyện nên mà.”
Thẩm Ám cũng chọc giận, nâng tay lên ôm thắt lưng Vân Yên. Cúi đầu với cô: “Vợ, gọi điện thoại cho ? Đừng phiền ngoài.”
Mặt Vân Yên biểu tình cấu một cái eo .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-vo-boss-phan-dien/chuong-68-xuyen-thanh-nu-phu-vo-boss-phan-dien.html.]
Sắc mặt đổi, thậm chí còn một chút, tay cũng thu , Thẩm Ám sang với Nhiếp Tư Thụ: “Lần chúng sẽ phiền nữa.”
Nhiếp Tư Thụ thấy động tác nhỏ của hai ở trong mắt, đáy lòng ảm đạm, cũng gật đầu lắc đầu, tạm biệt với Vân Yên xong liền xoay rời , bóng lưng dần chìm bóng đêm đen nhánh.
Người , Vân Yên lập tức đẩy Thẩm Ám . Kết quả cánh tay của Thẩm Ám đang ôm eo cô càng siết chặt, Vân Yên mà đẩy .
Vân Yên tức giận: “Anh…”
Thẩm Ám cướp lời, híp mắt hỏi: “Vì em cùng với tên đó?”
“ với thì ?” Vân Yên cam lòng yếu thế trừng ngược : “Anh đây là đang chất vấn ?”
Mê Truyện Dịch
Hai giằng co với , một lúc lâu, Thẩm Ám chịu thua . Anh thở dài : “Không .”
Sau đó Thẩm Ám cong lưng ôm lấy cô. Anh dám dùng sức, cằm cũng chỉ là đè hờ vai cô thôi.
“Anh chỉ là…” Anh cọ cọ cổ cô, nhẹ nhàng : “Anh chỉ là ghen tị.”
Vân Yên: “…”
---
Trong phòng bếp bày đầy cả một bàn đồ ăn.
Thẩm Ám nắm tay Vân Yên nhưng chỉ mới chạm hai ngón tay của cô thôi, là lập tức hất . Anh cũng tức giận mà hỏi Vân Yên: “Có đói bụng ?”
“Không đói.” Vân Yên : “ ăn ở bên ngoài .”
Thẩm Ám sửng sốt, nghĩ tới cảnh cô với đàn ông ăn cơm riêng với , sắc mặt lập tức khó coi.
Cuối cùng tâm tình của Vân Yên mới sung sướng một chút, cô còn cố ý chọc giận : “Bây giờ còn no cành hông nha, nếu đói thì tự ăn .”
Nói xong còn cực kì tiêu sái chạy về phòng ngủ.
Thẩm Ám ở tại chỗ vài phút, khóe môi mím chặt, thật lâu đó, một lời liền lên lầu theo cô.
Cũng là do quên là , nhưng khó , hôm nay Vân Yên khóa cửa phòng.
Lúc đẩy cửa còn tiếng nước chảy rào rào truyền từ phòng tắm----Vân Yên đang tắm.
Anh nhớ nổi bao lâu phòng ngủ của Vân Yên, căn phòng giờ đây cũng trở nên chút xa lạ. Có vài đồ vật đổi vị trí, màu chủ đạo cũng là màu trắng đơn điệu nữa, ban công nhỏ còn treo thêm mấy cây xanh con con. Thứ đổi duy nhất chỉ mùi hương, mùi hoa tươi mát mang theo chút ngọt, Vân Yên cũng là mùi hương .