“Khụ khụ……” Thẩm Ám ho khan, chút ôm Vân Yên.
Vân Yên lấy va li bắt đầu thu dọn đồ đạc, khi phòng cũng chuyện với câu nào. Anh bám theo lưng cô, ho khan ngừng.
“Uống thuốc ?” Vân Yên đột nhiên hỏi.
Thẩm Ám do dự trong chớp mắt liền trả lời: “Chưa.”
Vân Yên đầu, nhíu mày hỏi : “Vì uống thuốc?”
Thẩm Ám: “Không .”
Vân Yên hỏi vì ngoài mua thì đột nhiên cúi ôm lấy cô: “Nhớ em.”
Vân Yên sửng sốt, nhất thời cũng quên đẩy . Rồi như chợt nghĩ tới gì đó mà mặt cô đột nhiên đỏ bừng, lông mi run rẩy, ánh mắt d.a.o động .
Cô trở tay đẩy : “Được , để mua thuốc”
Cuối cùng là hai cùng mua thuốc.
Thẩm Ám luôn nắm tay Vân Yên nhưng Vân Yên cứ hất tay hết tới khác. Sau đó lười hất luôn, miễn cưỡng để cho nắm tay .
Thẩm Ám một tấc tiến một thước, thể cũng dính thật gần. Vân Yên trừng , bày vẻ mặt vô tội : “Lạnh.”
Vân Yên còn lời gì để .
Lúc muộn , đường cái ai. Gió lớn, thổi cho tóc Vân Yên rối bời cả lên. Thẩm Ám giúp cô vén tóc, đó còn giúp cô đội mũ , động tác của cực kì ôn nhu. Vân Yên ngẩng đầu một cái lập tức rời mắt chỗ khác.
Thẩm Ám thể thật lâu nắm tay cô, hôm nay như bù tất cả. Cả một quãng đường còn đều nắm c.h.ặ.t t.a.y cô còn , đến khi mua thuốc cũng buông . Người bán thuốc còn chế nhạo họn họ vài .
Ra ngoài , Vân Yên liền đem mấy hộp thuốc quăng cho Thẩm Ám tự cầm. Cô giật giật bàn tay nắm.
Anh lập tức nắm c.h.ặ.t t.a.y , cho cô rút .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-vo-boss-phan-dien/chuong-61-xuyen-thanh-nu-phu-vo-boss-phan-dien.html.]
Vân Yên hừ một tiếng, vẻ mặt lên án mà : “Đau”
Thẩm Ám theo bản năng buông lỏng một chút.
Vân Yên liền nhân cơ hội nhanh chóng rút tay , nhét trong túi áo khoác của cho nắm. Lòng bàn tay Thẩm Ám trống rỗng, vẻ mặt còn thoáng ngơ ngác một hồi, Vân Yên đợi mà hầm hầm hừ hừ tự về .
Thẩm Ám bước hai bước theo kịp cô, bàn tay to nhất quyết chen chúc túi áo nhỏ của Vân Yên, cô cũng nghĩ tới hổ như thế, nhất thời còn đề phòng, liền thật sự chen . Bàn tay lành lạnh, nhẹ nhàng nắm lấy đầu ngón tay cô. Vân Yên đột nhiên thấy tê rần một chút, như phản xạ điều kiện mà nhéo một cái, Thẩm Ám nhéo đau mới buồn bực rên một tiếng nhưng bàn tay nắm lấy tay cô càng chặt hơn, chịu buông .
Vân Yên là phản ứng theo bản năng chứ suy nghĩ, đánh xong lập tức hoảng hốt, đầu xem . Sắc mặt Thẩm Ám đổi gì, cũng tức giận mà chỉ ngậm bồ hòn ngọt, thấy cô đầu còn với cô.
Anh tức giận còn hơn, biểu cảm dung túng như Vân Yên nổi hết cả da gà. Cô quen khác đối xử như , mà ngoại trừ Thẩm Ám thì cũng nào đối với cô như cả. Cô tránh khỏi tay .
“Anh, đừng như ”
Cô cũng đầu , bỏ câu xong liền chạy về phía khách sạn.
Mê Truyện Dịch
Thẩm Ám bóng lưng của cô, nhíu mày ho khan vài tiếng.
_____
Sau khi về Nam Thành, Vân Yên vẫn thời gian nghỉ ngơi.
Cô càng bận rộn hơn, một khi ở đoàn phim là ở cả một ngày, khi về nhà thì muộn . Mỗi trở về, Thẩm Ám vẫn đang đợi cô. Cô cũng gì với mà chỉ vội vã trở về phòng .
Thẩm Ám sớm cùng cô nhưng mỗi đều Vân Yên từ chối. Trên lý thuyết thì sẽ dễ dàng buông tha như nhưng công ty bắt đầu bận rộn hơn, nhiều trường hợp cách nào bỏ đó mà .
Cuối tháng mười một, tuyết rơi ở Nam Thành thật nhiều, bông tuyết tung bay theo gió.
Ngày đó phần diễn của Vân Yên tiến giai đoạn cuối, đoàn phim tới vài vị đầu tư, đạo diễn buổi tối ăn cơm với bên đầu tư. Nói là ăn cơm nhưng thật là rót rượu. Vân Yên uống nhiều nhưng lúc cũng từ chối . Ngay cả mấy như Phó Tây Mộng cùng Kiều Yên Nhiên cũng thể theo.
Sau khi uống qua ba đợt, Vân Yên chút say. Cô đỡ vách tường nghiêng ngả lảo đảo tìm toilet. Khi qua phòng riêng kế bên, cô mơ mơ màng màng mà thấy một giống Thẩm Ám. Cô dụi dụi mắt, thật là cực giống Thẩm Ám. Anh ở ngay chính giữa, bên tay trái một phụ nữ, sườn mặt cô qua còn chút quen quen, A, nhớ , là Giang Xán Xán.