Trong lòng Vân Yên mềm nhũn, ma xui quỷ khiến thế nào cầm lấy máy sấy. Thẩm Ám lưng với cô, cô cắm dây xong, quỳ ở giường sấy tóc giúp .
Tóc sấy khô , Thẩm Ám mới cho phép lên giường ngủ.
Vân Yên lùi về phần giường của , co thành một đoàn đưa lưng về phía . Rõ ràng là cùng đắp chung chăn, hai như cách xa.
Thẩm Ám cũng gấp, ngủ cũng ngủ chung , còn sợ ôm .
Anh nhắm mắt kiên nhẫn chờ đợi.
Quả nhiên, tới 5 phút , Vân Yên từng chút từng chút cọ tới, trán cô gác lên vai .
Thẩm Ám đang định đưa tay ôm cô thì cô nén giọng gọi một tiếng: “Thẩm Ám?”
Sau đó là một bàn tay quơ quơ mặt .
Thẩm Ám đang xem cô định gì vì thế mở mắt.
Mê Truyện Dịch
Cô nhỏ giọng thầm một câu: “Ngủ nhanh thật……”
Sau đó cô kéo một cánh tay của đặt lên eo , tay còn cũng nắm lấy mấy ngón tay của ghé mặt dựa ở n.g.ự.c , cả Vân Yên đều dính lấy Thẩm Ám.
“Ha……” Cô theo bản năng mà cọ cọ quần áo của . Miệng lẩm bẩm: “Chỉ một ……”
Hồi lâu , Thẩm Ám thấy tiếng hít thở đều đều của cô.
Anh dùng cằm cọ qua đỉnh đầu của cô, nắm lấy ngón tay cuộn của cô đưa tới bên môi nhẹ nhàng hôn một cái.
______
Ngày hôm , Vân Yên dậy sớm đến phim trường.
Trời còn sáng hẳn, cực kì lạnh. Trong phim trường đang phân cảnh của Phó Tây Mộng. Phó Tây Mộng mặc bộ váy áo lụa mỏng manh, Kiều Đình Đình xô mạnh trong nước xong trèo lên bờ.
Sau đó cảnh diễn vẫn thông qua, đạo diễn hô nghỉ ngơi vài phút nữa.
Trợ lý của Phó Tây Mộng nhanh chóng choàng cho cô một tấm thảm lông, Phó Tây Mộng hùng hổ bịch xuống, liên tục hắt xì mấy cái.
Vân Yên chần chừ gần, cùng với Thẩm Ám phòng hóa trang của .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-vo-boss-phan-dien/chuong-54-xuyen-thanh-nu-phu-vo-boss-phan-dien.html.]
Đợi tới khi cô xong trang phục diễn thì phần diễn của Phó Tây Mộng mới thông qua, quần áo. Vân Yên lướt qua phim trường, hiện tại đang cảnh của nam chính hoàng đế. Cô xuống trong góc lấy kịch bản dò , Thẩm Ám rót một ly nước ấm đưa cho cô.
Tay Vân Yên cũng sắp đông cứng, đang cầm lấy thì Thẩm Ám tránh , trực tiếp đưa ly nước tới bên môi cô.
Cô cúi đầu uống một ngụm nhỏ, nước chỉ nóng, uống hợp. Vân Yên uống xong nhịn uống thêm ngụm nữa.
Thẩm Ám kiên nhẫn bưng ly nước, chút gì là kiên nhẫn.
Cộp, cộp, cộp, tiếng giày cao gót gõ lên sàn nhà từ xa vọng tới. Sau đó một cái bóng phủ xuống mặt hai .
Vân Yên ngước mắt lên, tới là Kiều Yên Nhiên. Cô cau mày, mặc kệ.
Kiều Yên Nhiên lộ ánh mắt khinh thường, từ bễ nghễ xuống bọn họ. Trên khóe miệng còn mang chút ý quái dị.
Vân Yên cúi đầu tiếp tục kịch bản, đợi hai giây nhưng Kiều Yên Nhiên vẫn còn . Cô chút phiền, cũng ngẩng đầu lên : “Tránh chút , cô đang chắn chỗ phơi nắng…”
Kiều Yên Nhiên trợn trừng mắt: “Cô còn vênh váo với cái gì! Gả cho một tên ngốc còn….”
Vân Yên lập tức ngẩng đầu, lạnh lùng trừng mắt cô .
Kiều Yêu Nhiên rùng , nhớ tới cô ngay cả Thẩm MInh cũng dám đánh nên nhất thời chút khiếp sợ. Cô hừ một tiếng, bước chân loạng choạng bỏ .
Vân Yên thu hồi tầm mắt, sang Thẩm Ám, cô xoa xoa đầu nở nụ .
“Đừng lời cô , ngốc.”
______
“Ây! Sao cô còn dám tới phiền em .”
Kiều Yên Nhiên mới , Phó Tây Mộng tới. Chị xong quần áo, trang phục diễn. Hôm nay còn phân cảnh diễn của chị nữa.
Vân Yên cảm thấy chút ngoài ý do chị tới: “Chị Mộng Mộng.”
Phó Tây Mộng xuống bên còn của Vân Yên, gấp gáp chia sẻ chuyện ngày hôm đó với cô: “Hôm đó em gấp quá nên phát hiện, Thẩm Minh em đá đau tới mức nửa ngày vẫn bò dậy , đạo diễn cũng dọa cho c.h.ế.t khiếp, luôn bảo sẽ bắt em tới xin , ai Thẩm Minh ‘Việc nhà, cần ngoài quan tâm.’, lúc đó mặt của Kiều Yên Nhiên tái mét luôn ha ha ha ha ha ha ha…”
Vân Yên chút kinh ngạc, nhưng nghĩ lập tức hiểu . Nam chính mà, mặt cô cho mất mặt như . Ném một câu mờ ám để cho tự tưởng tượng, như sự chú ý của đều sẽ dời lên cô. Hắn còn thể giữ thanh danh .
Nam chính hổ là nam chính, trong nháy mắt đào một cái hố lớn như cho cô. Vân Yên chút đau đầu, cô vội vàng giải thích: “Chuyện giống như lời …Cũng như nghĩ…”