Vân Yên : “…….Anh .”
Thẩm Ám l.i.ế.m môi, nguy hiểm nheo mắt .
Lạch cạch vài tiếng, cửa mở từ bên trong.
Ánh mắt Vân Yên đỏ, vẻ mặt giống như xong. Thẩm Ám đến sửng sốt, theo bản năng giấu chìa khóa .
“Cái cho ” Một tay Vân Yên nắm c.h.ặ.t t.a.y nắm cửa, tay còn cầm mấy tờ tiền màu đỏ. Cắn môi do dự mà chớp mắt một cái, đưa hết tiền cho .
“Anh…..”Cô ngước mắt lên liếc một cái nhanh chóng cúi đầu xuống.
“Anh nhớ chú ý an .”
Rầm, cô đóng cửa , xong ngay lập tức lùi trở về phòng.
-----------------
Trời tối nhanh.
Vân Yên quỳ sàn nhà, nghiêng đầu bên ngoài cửa sổ.
Không từ lúc nào tuyết bắt đầu rơi, bông tuyết so với lúc nãy còn lớn hơn.
Chắc là Thẩm Ám . Cũng trời tuyết kinh khủng như , ngoài thể gọi xe ?
Mà gọi xe thì nên chỗ nào? Nhà họ Thẩm? Không , đó là hang sói, chủ tịch Thẩm thường xuyên ở nhà, Thẩm phu nhân với Thẩm Minh khả năng sẽ cho sống , chừng, còn nghĩ biện pháp đối phó với . Khách sạn? Thẩm Ám mang theo chứng minh thư ?
Anh ngốc hơn 10 năm, bây giờ đột nhiên bây giờ lên thì thể bao nhiêu thứ nha. Có khi nào bắt cóc ? Có khi nào lừa ? Có đánh ? Có lưu lạc đầu đường ?
Vân Yên càng nghĩ càng thấy bất an trong lòng.
Mặc dù là một nhân vật phản diện, mặc dù là thông minh bẩm sinh nhưng cũng là gì . Thậm chí, thậm chí lâu , sẽ nam chính tính kế, đến cả cả xe đều sẽ lật xuống vách núi cao.
Nói chừng hôm nay tạm biệt , cô sẽ gặp nữa.
Nước mắt Vân Yên rơi xuống ngừng, cô nhớ tới đầu tiên thấy Thẩm Ám, lạnh lùng, thèm trả lời cô, cho cô suýt nữa cho rằng câm điếc. Sau đó cô dẫn , tuy rằng vẫn thích quan tâm khác, nhưng vẫn sẽ giúp cô cầm đồ nặng. Mãi , tâm ý tin tưởng cô, thích nũng với cô, thích ôm cô, thích cọ cổ cô, khi cô chú ý tới thì sẽ ghen tỵ giận dỗi, còn đặc biệt ngây thơ.
Anh sinh , ba ruột cũng quan tâm , càng cần tới bà kế tàn nhẫn ác độc. Thẩm Ám lớn đến thế , chắc cũng từng một ai đối với .
Cũng giống như cô.
Từ nhỏ đến lớn Vân Yên còn trải qua việc mất ai, đây là đầu tiên cô , hóa , khi lời tạm biệt với một quan trọng thì sẽ khó chịu như .
Mê Truyện Dịch
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-vo-boss-phan-dien/chuong-51-xuyen-thanh-nu-phu-vo-boss-phan-dien.html.]
Đồng hồ báo thức kêu tích tắc chuyển sang 9 giờ 30 phút.
Vân Yên lâu như , ánh mắt cảm thấy khô rát, cô xoa xoa, tay chống lên vách tường lên, định tắm nước nóng.
Trong phòng ngủ chính nhà vệ sinh, cô qua vài bước liền dừng . Đột nhiên đầu phía cửa, hiểu mang theo chút hy vọng giấu kín mà bản cũng phát hiện , mở cửa .
Thẩm Ám ở ngoài cửa, mặt biểu cảm cúi đầu. Hành lang bật đèn, phía là cả một mảnh tối đen như mực, tiền đỏ rơi tán loạn ở chân.
Nghe tiếng mở cửa, chậm chạp ngẩng đầu. Do thích ứng với ánh sáng, lông mày cau .
Vân Yên há miệng thở dốc, thốt nên lời.
Thẩm Ám ngước mắt cô, ánh mắt buồn bã giống như một con ch.ó lớn chủ nhân vứt bỏ.
“Em cần nữa .” Giọng khàn khàn, trầm thấp hỏi cô.
Vân Yên chớp chớp mắt, nước mắt tiếp tục rơi xuống.
Anh nâng tay lau sạch nước mắt cho cô: “ sẽ tự ăn cơm, tự mặc quần áo, sẽ ngoan, sẽ lời em , em đừng đuổi ”
Hai mắt Vân Yên đẫm lệ m.ô.n.g lung, quá chắc chắn .
“Anh……”
“Thực xin .” Anh còn : “Hôm nay em chơi với mấy nhóc khác, tức giận. Sau sẽ nhịn xuống, tức giận nữa.”
Chơi với mấy nhóc khác, tức giận?
Mấy lời là lời mà boss cuối phản diện nên khỏi miệng ?
“Lạnh.” Thẩm Ám xoay ôm lấy cô, : “Ôm ôm ?”
Vân yên chần chừ ôm lấy eo .
Làn da cô ma sát lên quần áo của , Vân Yên nhịn xuống nước mắt, qua nửa ngày mới nghẹn một chữ: “……Được”
-----------------
Chu Mạn Chi phát hiện, khí giữa Thẩm Ám và Vân Yên chút kỳ quái.
Trước hai cũng e dè chút nào, hai mươi tư giờ đều ngọt ngấy dính lấy , nắm tay, ôm ấp giống như trẻ sinh đôi. Hiện tại Thẩm Ám dính lấy cô, cô liền tỉnh bơ trốn .
Vân Yên còn sai Thẩm Ám lấy nọ, dùng ánh mắt tìm tòi nghiên cứu theo .