Trời sắp tối đen, hôm nay Vân yên phân đoạn diễn. Chu Mạn Chi cũng tới sớm đón cô.
Cô trang phục diễn, chào hỏi xong liền . Ngồi xe, mở di động , lập tức hiện lên mười mấy cuộc gọi nhỡ, tất cả đều đến từ Thẩm Ám.
Cô đang định gọi thì Thẩm Ám gọi tới.
Chu Mạn Chi lườm cô qua kính chiếu hậu, lên tiếng.
Vân Yên bấm nút , giọng mềm đến giống như dỗ em bé: “Anh ngoan ngoãn uống thuốc, ngoan ngoãn ăn cơm nha?"
"Hả? Vẫn ăn?" Âm điệu Vân Yên bất ngờ nâng cao lên: "Thẩm Ám! Anh thiếu đòn !?"
Chu Mạn Chi ở ghế bất ngờ đạp thắng xe, xe “két” một tiếng dừng , thể của hai đều nhoài về phía . Vân Yên ảnh hưởng chút nào, vẫn hung dữ khiển trách ở đầu dây bên .
Chu Mạn Chi xuyên qua gương chiếu hậu lườm Vân Yên, hổ nghĩ, hóa bây giờ kẻ tiền đều khẩu vị .
-----------------
Chu Mạn Chi đưa Vân Yên đưa đến cửa tiêu khu, lập tức rời . Dưới tay chị còn mấy nghệ sĩ khác, khả năng chia nhiều thời gian cho Vân Yên.
Vân Yên tự , nhập mật mã mở cửa, biệt thự một mảng tối đen.
Cô thoáng sửng sốt, xoay mở công tắc đèn vách tường, đột nhiên cả ôm chầm lấy. Trán Thẩm Ám thật nóng, đè ở vai cô.
"Nhớ em." Thẩm Ám thở nóng, bước chân lung lay, cô đ.â.m đến lùi , lưng dán lên vách tường phía , đè lên công tắc đèn.
Đèn đuốc sáng trưng.
Vân Yên thở dài, đưa tay xoa xoa tóc Thẩm Ám, tất cả lời trách móc đều nên lời, nhẹ giọng : " cũng nhớ ."
Kỳ thật Thẩm Ám cực kì dễ dỗ.
Vân Yên đút uống thuốc, ngay cả một cái liếc mắt cũng thèm ngoan ngoãn nuốt xuống, Vân Yên đút nước, uống cạn hết ly, Vân Yên đút ăn cơm, kêu há miệng há miệng ngay.
Vân Yên cảm thấy, ngày mai vẫn nên để Thẩm Ám theo bên , nếu để ở nhà một , chỉ sợ sẽ mãi lên .
Cô cầm lấy ly , dậy định rót cho thêm một chén nước. Góc áo túm lấy.
"Khụ khụ..." môi Thẩm Ám tái nhợt, bàn tay túm lấy cô buông, : "Ngủ chung."
Anh đang phát sốt, Vân Yên thể yên tâm để ở một chứ. Huống chi từ khi chuyển qua đây, hai bọn họ cũng tách phòng ngủ bao giờ, phòng ngủ chính căn bản chỉ để trang trí.
Vân Yên dịch dịch góc chăn giúp : "Được."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-vo-boss-phan-dien/chuong-41-xuyen-thanh-nu-phu-vo-boss-phan-dien.html.]
Thẩm Ám nóng như cái lò lửa, Vân Yên co rút trong lòng , đưa tay cho nắm.
Thẩm Ám quen , từ khi cô ảo tưởng bản mắc chứng mộng du, mỗi đêm đều bắt cầm tay. Anh đầu khụ khụ hai tiếng tự nhiên nắm lấy tay cô.
Vân Yên thấy tiếng ho khụ khụ, nhíu mày ngẩng đầu lên xem, lấy tay vỗ nhẹ vài cái lên n.g.ự.c .
Mê Truyện Dịch
"Cổ họng đau ?" Cô hỏi.
Thẩm Ám lắc đầu.
"Có tức n.g.ự.c ?"
Thẩm Ám lắc đầu.
Tay Vân Yên đặt ở n.g.ự.c nhẹ nhàng vỗ từng cái từng cái, cô thì thầm: "Vì nghiêm trọng như chứ."
Thẩm Ám dám , bởi vì hôm nay lăn lộn cả một ngày bên ngoài, uống thuốc đúng giờ như cô dặn.
Ngay giây tiếp theo, Vân Yên hoài nghi : "Không là vụng trộm chạy ngoài chơi chứ?"
Thẩm Ám: "..."
"Giữa trưa với là uống thuốc sẽ là gạt nhỉ?"
"..."
"Không đúng." Cô nghĩ nghĩ, tự bác bỏ, "Anh sẽ thông minh như ."
"..."
Cô xuống , tiếp tục vỗ n.g.ự.c cho , còn đang rối rắm tại bệnh tình trở nên nặng hơn, cho dù buổi tối kịp thời uống thuốc thì cũng đến nỗi phát sốt như . Suy nghĩ nửa ngày mà vẫn đáp án, vì thế cô nhớ tới nhà họ Thẩm, khẳng định là vì do nhà họ Thẩm ngược đãi Thẩm Ám từ nhỏ, mới cho thể chất của trở nên kém như !
Ánh mắt Vân Yên Thẩm Ám càng trìu mến, trong lòng tính toán, cho dù Thẩm Ám thể lên thì sẽ một ngày cô báo thù giúp .
Không nghĩ tới, cơ hội nhanh đến.
-----------------
Ngày hôm , Vân Yên mang theo thuốc cảm cùng với Thẩm Ám tới đoàn phim.
Thẩm Ám ép đeo khẩu trang đội mũ, mặc áo bành tô đen dày dặn, cô hóa trang cực kỳ khiêm tốn để khiến cho nhiều chú ý, cho rằng đây chỉ là trợ lý của cô thôi. Chu Mạn Chi còn khẩn trương c.h.ế.t hơn, ở cả một buổi sáng mới chịu .
Đoạn phần diễn của cô nhiều lắm, chủ yếu là để phụ trợ cảnh ngộ bi thảm của nữ chính với ngẫu nhiên biểu lộ chút tình cảm dịu dàng của hai chị em, để nền cho cuộc sống phấn khích trong tương lai của nữ chính.