Thật cũng cần mua cho Thẩm Ám vì hai họ dính lấy cả ngày, gần như là lúc nào tách . Bởi khi mua xong di động thì Vân Yên cũng dạy Thẩm Ám mấy chức năng như gọi, cô cảm thấy Thẩm Ám cần dùng đến.
hiện tại, cầm điện thoại cô mua cho bấm vài cái đặt lên tai .
Trong nhất thời cô cũng dám bước tiếp.
Lúc ở bên cạnh gọi cô: “Ôi? Đây là……em gái nhỏ ?”
Vân Yên chậm chạp đầu, chớp mắt vài cái mới : “…...Chị Mộng Mộng?”
Chị Mộng Mộng gọi là Phó Tây Mộng, diễn vai nữ chính trong bộ [Song Xu]
Lúc cô vẫn luôn lấy hình tượng chị đại mắt, là một bước lột xác, đổi hình ảnh. Áo trắng quần trắng, trang điểm đơn giản thanh thuần, qua còn giống.
Cô liếc Thẩm Ám ở tàng cây thêm nữa Phó Tây Mộng lôi chụp tạo hình.
Chụp ảnh xong, đợi khi cô trang phục diễn thì Chu Mạn Chi đến, Thẩm Ám ở bên cạnh chị .
Vân Yên qua thì phát hiện sắc mặt của Chu Mạn Chi chút quái dị. Nhìn thấy cô tới mới miễn cưỡng nhếch môi, với cô: “Công ty phân chỗ ở cho em, chị ghé dẫn em qua đó.”
Vân Yên liếc mắt Thẩm Ám nhưng gì khác thường. Cô gật gật đầu trả lời một tiếng: “Dạ.”
Lên xe, Vân Yên và Thẩm Ám ở hai bên, Thẩm Ám cũng thắt dây an , chỉ lộ ánh mắt tha thiết mong chờ Vân Yên, Vân Yên thấy nhưng thèm quan tâm.
Thẩm Ám chậm rãi đưa qua cầm lấy tay Vân Yên.
Vân Yên yên lặng vài giây, hất tay , xòe tay đưa tới: “Đưa di động cho .”
Anh sửng sốt một chút lấy di động đưa cho cô.
Vân Yên mở di động hỏi : “Vừa gọi điện cho ai?”
Thẩm Ám lắc lắc đầu.
Vân Yên tìm lịch sử trò chuyện, cô mở thì thấy thấy bên trong chỉ một dãy điện thoại, là của Chu Mạn Chi.
Mê Truyện Dịch
Chu Mạn Chi giải thích: “À, chị gọi điện thoại cho em nhưng em nhận nên mới gọi cho……cho Thẩm Ám. mà nhận xong thì chuyện.”
Có lẽ là tùy tiện bấm bấm thì chạm nút ? dù cũng chỉ hai lựa chọn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-vo-boss-phan-dien/chuong-37-xuyen-thanh-nu-phu-vo-boss-phan-dien.html.]
Vân Yên gì để .
Thẩm Ám cất di động đưa tay cầm lấy tay cô, cô hất .
Xe dừng ở cổng một khu chung cư, Chu Mạn Chi xuống xe chuyện với bảo an của khu nhà. Trong xe chỉ còn hai Vân Yên và Thẩm Ám.
Vân Yên đột nhiên lên tiếng: “Lần thì cho một tiếng.”
Thẩm Ám gật đầu.
Vài giây , Vân Yên hài lòng, một tấc một thước : “Lần tự biến mất nữa.”
Trong mắt Thẩm Ám mang theo ý , trả lời: “Được.”
-------
Công ty bố trí cho Vân Yên một biệt thự hai tầng, nội thất đồ điện trong nhà chuẩn đầy đủ thứ, chỉ là cô quá thích phong cách trang trí của căn nhà , chỗ nào cũng là màu hồng nhạt.
Chu Mạn Chi : “Tiểu khu tính riêng tư , ở đây đều là tiếng tăm trong các lĩnh vực, cần lo lắng bọn chó săn . Đợi khi chuyện trôi qua thì về thu dọn đồ đạc.”
Vân Yên gật đầu đồng ý mà trong lòng thấy kỳ quái, rõ vì công ty đột nhiên bố trí phòng ở cho cô. Mặc dù cô nhờ một chương trình thực tế mạng mà nổi một phen thì cũng đến mức , , chẳng qua là hạng Z mà thôi.
Chu Mạn Chi vội vã , Vân Yên tiễn chị tới cửa.
Chu Mạn Chi giày xong, đột nhiên với Vân Yên: “Em về đừng tiếp xúc với Vu Tử Kiệt nữa, thằng đó một chân đạp tám thuyền, sáng hôm nay mới lòi đó.”
Vân Yên con cho kinh ngạc một chút, vẻ mặt trong nháy mắt trở nên trống rỗng.
Chu Mạn Chi còn cho rằng cô lọt tai, mới nóng nảy : “Vu Tử Kiệt gì , em thằng đó luôn coi em là bánh xe dự phòng ? May thằng đó chỉ coi em như dự phòng, nếu hôm nay em chính là chiếc thuyền thứ chín .”
Nói xong còn đưa mắt quét lưng Vân Yên hai , thấy Thẩm Ám mới mờ mịt nhắc nhở cô: “Chị , chủ Thẩm . Hai kết hôn thì bằng diễn giả thành thật luôn .”
Mới vài phút đổi giọng gọi Thẩm Ám là chủ Thẩm……Hơn nữa mấy ngày hôm là chị còn ghét bỏ .
Vân Yên yên lặng châm chọc ở trong lòng nhưng ngoài mặt vẫn gật đầu với chị: “Em đều hiểu mà.”
Chu Mạn Chi mấp máy môi còn gì đó, song thấy thẩm Ám đang từ lầu xuống liền nhanh chóng xoay lẩn mất.