“Em đều là sự thật.” Vân Yên đút cho Thẩm Ám một ngụm rau xanh, đó đẩy đầu xuống cho tiếp tục xem phim hoạt hình. Cô tiếp tục : “Để một ở nhà thì ảnh luôn chạy lung tung, cái gì cũng , em sợ ngoài sẽ khác bắt nạt. Chị cũng thấy đó, ai đút ảnh ăn thì ảnh cũng chịu ăn cơm.”
Chu Mạn Chi hoài nghi Vân Yên: “Vì em ở cùng với ?”
Vân Yên do dự một lát: “Bọn em thật ……. kết hôn, nhưng em chỉ chăm sóc cho ảnh đến khi ảnh lên thôi. Đợi tới khi lên , bọn em sẽ….sẽ ly hôn”
Nghe hai chữ ly hôn, Thẩm Ám cứng đờ, ánh mắt dần dần rét lạnh.
Chu Mạn Chi xong cũng hiểu : “Rốt cuộc là chuyện gì?”
Vân Yên chị, đó từng chữ một: “Anh là nhà họ Thẩm.”
- - -
Giải trí Tinh Xán là công ty cờ nhà họ Thẩm, mà chuyện của nhà họ thì Chu Mạn Chi cũng ít nhiều từng qua. Không cần Vân Yên tỉ mỉ, bản chị đoán bảy tám phần.
Mẹ kế, em trai khác , tình nhân chạy khắp nơi. Làm chủ lớn danh chính ngôn thuận của nhà họ Thẩm, Thẩm Ám ở Thẩm gia thể địa vị gì?
Đã tới sản nghiệp của nhà họ Thẩm trong tương lai là của Thẩm Minh, ở trong cái giới , chỉ sợ sẽ ai còn nhớ một Thẩm Ám ngốc . Vân Yên “Sau khi lên”, ngốc hơn mười năm thì còn thể lên gì nữa.
Ngay cả giấy kết hôn cũng lĩnh , chỉ sợ cô sẽ cõng theo cục diện rối rắm cả đời. Chỉ vì một nhân vật mà đáng để bôi đen như thế ?
Chu Mạn Chi ngẫm liền cảm thấy đau đầu, cô gái chính là nghệ sĩ nổi tiếng đầu tiên của , tìm đúng đường thì tương lai sợ nổi . Vậy mà em nuôi một ông chồng ngốc là chuyện gì xảy ? Lỡ như báo chí moi thì mặc kệ cô giải thích như thế nào đều sẽ dễ .
Chị Chu buồn rầu, cũng quên mất chuyện bảo Vân Yên mở livestream, ăn cơm xong liền vội vàng chạy mất. Vân Yên đút cơm cho Thẩm Ám nhưng Thẩm Ám chịu ăn, giống như xem phim hoạt hình tới mê mẩn.
Vân Yên chỉ thể tự ăn .
----------
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-vo-boss-phan-dien/chuong-33-xuyen-thanh-nu-phu-vo-boss-phan-dien.html.]
Buổi chiều lớp, ở công ty cũng chuyện gì để nên Vân Yên mang Thẩm Ám về nhà.
Lúc hai gọi xe về nhà, Chu Mạn Chi chung nên dọc đường Vân Yên đều luôn nắm tay Thẩm Ám buông. Thỉnh thoảng còn sang cằn nhằn với : “Vì chịu ăn cơm”, “Không kiêng ăn”, “Kiêng ăn bé ngoan”, “Không ngoan thì thích nữa”. Giọng điệu giống hệt như bà già cho bác tài nhịn bọn họ vài qua kính chiếu hậu.
Nghe tới câu cuối cùng, bàn tay Thẩm Ám đang nắm lấy tay Vân Yên đột nhiên bóp chặt.
Vân Yên “A” một tiếng, trừng một cái: “Nói mấy câu còn thích đúng ?”
Cô dứt lời, Thẩm Ám bất chợt cúi xuống vùi đầu cổ của cô, cánh môi đè xuống bờ vai Vân Yên, lạnh.
“Thích mà.” Anh rầu rĩ .
Vân Yên phát hiện hình như Thẩm Ám càng ngày càng ngốc.
Lúc mặc dù phần lớn thời gian đều cần cô đút ăn cơm nhưng vẫn còn tự ăn chút đồ đơn giản. Còn bây giờ thì , cô động tay thì một miếng cũng chịu ăn. Nếu như để một ở nhà thì liền cứ như c.h.ế.t đói cũng nên.
Mà càng ngày càng dính , thì nhất định nắm tay, ở nhà cũng chịu tự ngoan ngoãn chơi, chen dựa cô mới chịu.
Có đôi khi cô kiên nhẫn đẩy qua một bên là đen mặt nổi giận ngay, nếu cô mà dỗ nhanh thì sẽ giận dỗi đòi tuyệt thực cho cô xem.
Vân Yên cảm thấy, nếu lúc chỉ thông minh của Thẩm Ám bằng một đứa trẻ năm-sáu tuổi thì hiện tại chỉ bằng em bé hai ba tuổi thôi. Cô cha , cũng khi nào mới thể nuôi trưởng thành.
Mê Truyện Dịch
Mắt thấy ngày đoàn phim càng ngày càng gần, lớp học ở bên công ty cũng tạm ngừng. Mấy ngày nay cô đều ở nhà nghiền ngẫm kịch bản, ít khi ngoài cũng ít khi lên mạng. Trừ bỏ Chu Mạn Chi sẽ ngẫu nhiên gọi điện thoại tới hỏi thăm một chút thì cô với Thẩm Ám gần như là tách .
Tự dưng một hôm một điện thoại lạ gọi tới.
Vân Yên nhận điện thoại, nghĩ tới gọi là Vu Tử Kiệt. Mấy ngày Vu Tử Kiệt và Hạ Thanh lên hot search, bọn họ công khai quan hệ yêu , công bố là hai yêu đương thật nhiều năm, Vu Tử Kiệt ít fan nên một phía áp đảo xỉa xói là ăn cơm mềm. Vân Yên mặc kệ thật là ăn cơm mềm , lúc thấy giọng là cúp điện thoại.