Sương mù xanh: Lầu cũng thật quá đáng.
Sống kiếp phù du ăn kẹo sữa: Ôm Xán Xán, đừng nâng một giẫm một .
Mặt trời hôm qua thật rực rỡ: Phổ cập khoa học một chút, Vân Yên, là diễn viên đóng Nặc Tây trong [Linh Hi truyện]. Weibo là @ là Vân Yên.
Tttt: A??? Này là tẩy trắng ? [Linh Hi truyện] cô phá hỏng ! Cho nên bây giờ dùng chương trình thực tế tẩy trắng ?
Mùa hè đổ mưa: Chị gái nhỏ chương trình thực tế vẫn , kỹ thuật diễn cần mài luyện thêm, tiếp tục cố lên!
Rượu cổ: Cổ cũng thật lợi hại, mang ba cầu kính, ba là một đàn ông hơn 100 kí cũng sợ tới mức chân mềm nhũn.
Lạnh lùng rụt rè: Đoán chừng là uống say ha ha ha ha ha
-----------------
Vân Yên thể thừa nhận, cô quả thật là uống say mới bản đang cái gì nên mới dám cầu kính. Hiện tại nếu thả cô lên đó, cô cũng mềm hết cả chân.
Điện thoại lập tức tới nữa.
Chu Mạn Chi kiềm chế ít, thanh thanh cổ họng: “Lên Weibo ?”
Vân Yên gật gật đầu, đó mới nhận là chị thấy mới ừ một tiếng.
“Em đăng Weibo , đừng để fan cho rằng nick của em là một tài khoản clone. Hôm nay tới sớm một chút, chọn thời gian mở livestream.”
Vân Yên a một tiếng.
Chu Mạn Chi dặn dò: “Hôm nay cửa chú ý một chút, đừng để cho nhận . Trợ lý cũng nên bắt đầu tìm , em bây giờ mà trợ lý cũng thuận tiện lắm.”
“Không cần .” Vân Yên vội vàng cự tuyệt: “Chị Chu, em ”
Chu Mạn Chi nhíu mày: “Tìm ? Là ai?”
Vân Yến liếc mắt Thẩm Ám còn đang ngoan ngoãn nhắm mắt , khóe miệng khỏi ý : “Bạn trai em, Thẩm Ám.”
-----------------
Vân Yên dùng di động để tìm mật mã Weibo, đó đăng một tin ngắn.
là Vân Yên: Xin chào , là Vân Yên.
Rất nhanh một đám chen bình luận cướp vị trí cùng. Có tới mắng cũng tới thổ lộ với cô.
Vân Yên bình luận là 99+, cảm thấy cực kỳ cảm giác chân thực.
Chỉ là một chương trình thực tế thôi mà nổi ?
Đinh, di động nhảy một tin nhắn mới, Vân Yên nhớ , đây là dãy của Vu Tử Kiệt.
---Có thời gian ăn bữa cơm ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-vo-boss-phan-dien/chuong-31-xuyen-thanh-nu-phu-vo-boss-phan-dien.html.]
---Đi về quê thăm với , bà nhớ em.
Mê Truyện Dịch
--- em vẫn kết hôn, là em giận . Giữa hai chúng hiểu lầm, rõ ?
---Vân Yên?
Ánh sáng chặn , Vân Yên ngẩng đầu liền thấy là Thẩm Ám ghé gần. Quần áo của còn mặc xong, rộng lùng thùng để lộ xương quai xanh, gương mặt lạnh lùng trừng cô.
“Anh gì ?” Vân Yên xóa tin nhắn xong, bớt chút thời gian ngẩng đầu liếc một cái: “Mặc quần áo , chúng đang gấp lắm.”
Thẩm Ám thinh.
Vân Yên bất đắc dĩ buông điện thoại, nắm lấy cổ áo của để cúi xuống, đó cài từng nút áo cho .
“Một lát nữa dẫn công ty, chỉ cần ngoan ngoãn theo là , ? chạy loạn.”
Vân Yên ngẩng đầu, cái trán cọ qua cằm .
“Người lạ mà chuyện với thì cũng đừng để ý, nếu hỏi là ai thì là trợ lý của .”
“Biết chữ trợ lý ?”
“Biết tên của ?”
“.…..”
Vân Yên bỏ cuộc luôn
Thời gian còn sớm nữa, cô thu thập xong chuẩn cửa. Trước khi còn tìm hai chiếc khẩu trang duy nhất ở trong nhà, một cho cô và một cho Thẩm Ám.
Vân Yên cầm lấy chìa khóa, khóa cửa xong xuống lầu.
Đi mấy bước thì Thẩm Ám cô kêu lên một tiếng: “Vân Yên”
Vân Yên ngẩn , đầu .
Thẩm Ám đưa cánh tay qua, giọng còn cực kì vui: “Tay.”
Khi Vân Yên nắm tay trợ lý mới xuống lầu, ngoài ý thấy xe của Chu Mạn Chi.
Cửa kính xe chậm rãi trượt xuống, Chu Mạn Chi tháo kính râm, dùng ánh mắt lướt qua Thẩm Ám mới hiệu cho bọn họ lên xe.
Vân Yên cài dây an cho bản xong, thấy Thẩm Ám còn cài liền cởi dây , rướn qua giúp cài. Chu Mạn Chi qua kính chiếu hậu thấy bộ chuyện thì nhíu mày.
Chuẩn xong, Vân Yên liền cám ơn với Chu Mạn Chi: “Chị Chu, phiền chị một chuyến .”
Chu Mạn Chi chuyện, chỉ gật đầu xem như trả lời, khởi động xe chạy tới công ty giải trí Tinh Xán.
Một đường ai chuyện với .
Khi chiếc xe dừng , Vân Yên cởi bỏ dây an cho xong liền sang cởi giúp Thẩm Ám. Nghĩ một chút lấy khẩu trang đeo cho . Cổ áo của chút nếp nhăn thì cô cũng giúp chỉnh cho chỉnh tề.