Chu Mạn Chi chen ngang: “Quàng , gặp cô Lương với chị.”
Vân Yên đành quàng khăn lụa lên.
Cô giáo Lương tên là Lương Chi Hoa, cô Lương là một phụ nữ nghiêm túc, bà thấy Vân Yên thì sắc mặt lạnh như băng.
Cuối cùng Vân Yên cũng lên lớp, Lương Chi Hoa chỉ hỏi cô một vài câu liền bảo cô về, giống như một phút cũng thấy cô, từ giọng đến biểu cảm đều cực kì kiên nhẫn. cuối cùng bà vẫn dặn cô một câu, ngày mai chín giờ tới.
Vân Yên đành về, lúc rời khỏi chỗ đó mặt còn khó nén sự tiếc nuối. Lúc Chu Mạn Chi bận việc nên cùng Vân Yên, vì thế cô mới một đợi thang máy.
Chờ thang máy còn hai nghệ sĩ khác, Vân Yên quen gì nên chỉ gật đầu xem như chào hỏi mà thôi.
Không nghĩ tới, cô quen hai họ nhưng bọn họ quen cô. Em gái chiếc cằm thật nhọn “ai da” một tiếng, quái gở : “Đây là Vân Yên , sắp chen hàng ngũ hạng A của chúng .”
Bị gọi tên, Vân Yên chậm nửa nhịp mới ngẩng đầu .
Em gái cằm nhọn tóc dài bên cạnh cũng che miệng : “Người sắp nổi , với vài câu còn chê đú fame đó.”
“Phụt, ngủ với bao nhiêu ông già để đổi lấy một nhân vật quần chúng, mà mỗi ngày còn mắng ở mạng, thật sự là đáng thương nha. Sắp nổi ? Kiếp .”
Mê Truyện Dịch
“Ôi, Vân Yên , gần đây cô còn casting phim của đạo diễn Lý đúng ? diễn một vai nữ phụ ba trong phim đó, cô cần giúp một câu ? Tuy rằng kĩ thuật diễn của cô kém một chút nhưng diễn vai hầu bên cạnh thì cũng cần kỹ thuật diễn gì nhiều .”
“Ha ha, Đình Đình, ý giúp đỡ nhưng cô sẽ nghĩ ôm bắp đùi cô đó.”
“Không……”
“Ơ kìa, thật náo nhiệt nha.”
Tiếng giày cao gót vọng từ xa gần, một con gái đeo kính râm cùng với son môi đỏ mọng, còn mang theo hai trợ lý tới.
Hai minh tinh nãy còn kiêu căng ngạo mạn vội vàng xoay chào hỏi: “Chị Mộng Mộng.”
Đinh, thang may đúng lúc lên tới nơi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-vo-boss-phan-dien/chuong-28-xuyen-thanh-nu-phu-vo-boss-phan-dien.html.]
Người gọi là chị Mộng Mộng, chị dẫn theo trợ lý vẫy tay với Vân Yên, : “Vào .”
Vân Yên nháy nháy mắt, theo, trợ lý của chị Mộng Mộng sát phía . Hai cô nghệ sĩ ở bên ngoài cũng đang định thì chị Mộng Mộng : “Đầy .”
Cửa thang máy chậm rãi đóng , ngăn cách hai gương mặt tủi cam lòng .
Vân Yên cảm ơn với chị Mộng Mộng: “Cám ơn chị giúp em……”
Chị Mộng Mộng đột nhiên tháo kính râm xuống, khóe miệng còn mang theo chút ý , ngón tay sơn màu đỏ rực của chị chỉ chỉ cổ cô.
“Em gái nhỏ, ngoài đừng mang theo dâu tây.”
Vân Yên ở bồn rửa tay, tốn hết để xoay thành một tư thế quỷ dị mới thấy dấu hôn bên gáy .
Kỳ thật dấu hôn cũng sâu, nhưng do làn da cô trắng nên thấy rõ ràng dấu hôn in da . Mặt của Vân Yên trong nháy mắt đỏ bừng, cẩn thận di chuyển tấm khăn lụa để che khuất vùng da nhỏ .
Lúc cô thật sự thấy mất mặt, trách thái độ của Chu Mạn Chi đột nhiên trở nên kỳ quái như .
Vân Yên lộ vẻ mặt đau khổ, khi che xong vẫn còn yên tâm, kéo khăn lụa sang trái một chút dời sang một chút. Trong lòng thầm mắng Thẩm Ám một trận từ đầu tới chân.
Khẳng định là nhân cơ hội trả thù!
Ngày hôm qua cô cắn tay vì thế mới vụng trộm trả thù cô!
Lại , chuyện dây thừng cột chân cô bỗng dưng thấy khẳng định là do Thẩm Ám , tư thế ngủ của cô dù cỡ nào nữa thì cũng đến mức kéo đứt một sợi dây thừng thô như . Hơn nữa, tối hôm qua khi cô đang mơ mơ màng màng ngủ thì cảm giác ở bên cạnh chen với , nhất định là Thẩm Ám thừa dịp khóa cửa hư nên nửa đêm vụng trộm lẻn phòng ngủ.
Vân Yên càng nghĩ càng giận, cảm thấy Thẩm Ám quả thật là coi trời bằng vung, cô chỉ hận thể ngay lập tức chạy về nhà đánh một trận.
Cô giật giật khăn choàng cổ cuối, thở một thật dài mới nổi giận đùng đùng khỏi công ty.
Lúc mở cửa nhà phát hiện trong nhà ai, lửa giận cô đè nén suốt cả đoạn đường về lập tức bùng cháy mãnh liệt.
Thẩm Ám ở nhà, chùm chìa khóa ở lối vẫn yên treo ở chỗ cũ, cô cố ý để cho mà cũng chịu cầm theo.