Vừa mở TV lên, Vân Yên liền thấy ở trong đó. Cô liếc góc bên một chút, bộ phim gọi là [Linh Hi truyện].
Trên màn hình, cô đang tránh ở một gốc cây hoa đào, tay nắm chặt một cành hoa mảnh đến độ bóp một cái là gãy đôi, tầm mắt cô về nơi xa xa, một đôi mắt trừng lớn mang theo chút cảm xúc nào, là thấy sợ hãi là đang thấy kinh hoàng.
Màn ảnh chậm rãi kéo xa, một đôi nam nữ đầu tiên là tranh cãi kịch liệt, đó đột nhiên ôm , nữ chính giãy dụa thì nam chính liền cúi đầu cưỡng hôn.
Rào rào----bỏng ngô trong tay Vân Yên đổ đầy đất, cô cũng thèm nhặt vội vàng đưa tay qua che kín hai mắt Thẩm Ám. Cô khẩn trương c.h.ế.t chằm chằm TV, chờ cảnh hôn trôi qua.
Thẩm Ám chớp chớp mắt, lông mi quét qua lòng bàn tay cô.
Rốt cuộc hai hôn xong .
Vân Yên nhẹ nhàng thở , cô thu tay lượm bỏng ngô rơi vãi sàn, nhặt xong ném hết bọn nó thùng rác.
Vừa ngẩng đầu thấy một cảnh diễn mật nữa. Dưới tàng cây hoa đào, nam chính dán lấy nữ chính, ôm chặt lấy cô , miệng như đang sốt ruột giải thích gì đó. Người con gái đầu , mặt còn vương mấy giọt nước mắt lấp lánh.
Vân Yên: “……” Đây là cô .
Vân Yên nhanh chóng cầm lấy điều khiển từ xa đổi kênh, chú ý tới ánh mắt Thẩm Ám trong giây lát trở nên hung ác nham hiểm.
Cuối cùng hai vẫn là xem Tom and Jerry.
Vân Yên ghế sofa nữa, cô bóc một gói khoai tây chiên, ăn ăn tới đáy mới nhớ đến Thẩm Ám, cuối cùng cô như nỡ mà đút một miếng miệng , kết quả Thẩm Ám còn ăn.
Cô vô cùng vui vẻ rút tay : “Vậy là , bé ngoan thể ăn đồ cho sức khỏe” Nói xong định thẩy miếng khoai miệng .
Đột nhiên Thẩm Ám cúi , ngậm miếng khoai tay cô mất.
Vân Yên: “……”
Cô buồn bực liếc , bàn tay thò tìm miếng khoai tây cuối cùng trong túi, còn là cho nhưng kết quả ghé sát cướp mất.
Vân Yên phồng má trừng mắt Thẩm Ám.
“Rốp rốp” thèm để ý ánh mắt của cô, thoải mái mà nhai nát miếng khoai chiên trong miệng.
Càng giận!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-vo-boss-phan-dien/chuong-27-xuyen-thanh-nu-phu-vo-boss-phan-dien.html.]
Vân Yên đột nhiên nắm lấy tay cắn một cái, hàm hồ mắng một tiếng trứng thối, đó hất tay qua một bên bịch bịch bịch chạy về phòng ngủ, đóng cửa rầm một cái.
Thẩm Ám cúi đầu dấu răng nhàn nhạt nơi bàn tay, l.i.ế.m môi một cái.
-----------------
Mê Truyện Dịch
Khóa cửa hỏng nên Thẩm Ám dễ dàng phòng ngủ. Dưới ánh trăng mờ ảo, thấy cô ở giường cuộn thành một cục tròn, mắt cá chân buộc với chân giường bằng một cọng dây thừng, dây thừng còn kéo căng.
Thẩm Ám cắt đứt sợi dây thừng, đó xoa xoa mắt cá chân cho Vân Yên. Vân Yên xoay đối mặt với , xoa bóp thoải mái đến mức nhỏ giọng rầm rì một tiếng.
Thẩm Ám chăm chú sườn mặt của cô, ánh mắt dần dần trở nên sâu sắc mà động tác ở tay cũng dần trở nên ái . Anh cúi đầu chậm rãi ghé sát .
Vân Yên đột nhiên cắn phập áo của , răng nanh chậm rãi mài một cái, bất ngờ kịp phòng đụng cơ bắp cứng rắn của Thẩm Ám.
Thẩm Ám chút để ý khom , đôi môi để cổ của Vân Yên, thật lâu cũng rời .
Ngày hôm , Vân Yên thức dậy từ sớm để chuẩn lên công ty học.
Cô chuẩn cơm cả một ngày cho Thẩm Ám, còn luôn mãi nhắc là chạy chơi cũng quá xa, còn để chìa khóa cho sử dụng.
Chu Mạn Chi gọi điện tới thúc giục cô.
Vân Yên trả lời xong liền vội vội vàng vàng ngoài.
Lúc cô đến công ty thì Chu Mạn Chi cũng tới, gà của khó mà đến muộn, lỡ hẹn, cũng cáu kỉnh, Chu Mạn Chi còn thấy kỳ quái mà cô thêm mấy .
Mới qua là ánh mắt của chị dừng ngay, gương mặt cũng trầm hẳn xuống. Vân Yên mẫn cảm nhận thấy sự đổi của Chu Mạn Chi, trong lòng còn bắt đầu khẩn trương, biểu cảm của Chu Mạn Chi cô nhớ tới giáo viên chủ nhiệm của khi còn tới trường.
“Lần chú ý một chút” Hơn nửa ngày Chu Mạn Chi mới : “Em quen bạn trai thì chị quản, nhưng nghệ sĩ thì bảo vệ hình tượng của là chuyện căn bản nhất”
Vân Yên hiểu gì: “A? Dạ….”
Sắc mặt Chu Mạn Chi hơn bao nhiêu, chị lấy một chiếc khăn lụa từ trong ngăn kéo đưa cho cô: “Quấn ”
“Không cần chị Chu.” Vân Yên mà hổ cầm đồ của chị chứ: “Chị cảm thấy bộ đồ hôm nay của em cần phối với khăn lụa ? Để lát nữa em mua……”