“Mẹ nó!” Người bên điện thoại dọa sợ đến sững sờ “Ông chủ, giường ? Đợi chút! Bà ngoại!? Đây là loại sở thích biến thái gì !?”
Đại khái là cảm thấy bất mãn với thái độ thờ ơ của Thẩm Ám, Vân Yên sờ sờ lung tung, vớ tay liền để lên chỗ dày , cô híp mắt tủi thêm nữa: “Đau…..”
Giọng cả kinh trong điện thoại chợt im bặt, Thẩm Ám cúp điện thoại xong liền thuận tay ném qua một bên. Làn da trắng mịn ở lòng bàn tay, cô còn cầm lấy cổ tay cho rút tay .
Anh chằm chằm chỗ da nhỏ , hầu kết chuyển động, ánh mắt dần dần trở nên nguy hiểm.
“Bà ngoại……” Vân Yên : “Xoa.”
Thẩm Ám giật , ánh mắt lập tức lạnh .
mà Vân Yên ngủ đến ngu nên sẽ ánh mắt, giống như máy ghi âm, dùng giọng nhão nhão dính dính gọi bà ngoại mãi, còn nhất định bắt xoa xoa cho , giống như đạt mục đích sẽ tiếp tục ầm ĩ bỏ qua.
Hơn nửa ngày, khuôn mặt của Thẩm Ám mới bình tĩnh , tay bắt đầu chậm rãi chuyển động.
Vân Yên thỏa mãn lầm bầm một câu gì đó, đó chui rúc trong lòng ngọt ngào ngủ say.
-----------------
Ánh nắng từ cửa sổ soi sáng căn phòng, chiếu mặt Vân Yên, cô bất an giật giật mí mắt mới chậm rãi mở mắt , trong giây lát ánh sáng cho chói mắt nhắm mắt .
Đợi khi thích ứng với ánh sáng cô mở mắt nữa, ngay mặt là sườn mặt của Thẩm Ám.
Mê Truyện Dịch
Khuôn mặt của Thẩm Ám là loại sạch sẽ, lông mi thật dài, làn da trắng trong suốt, nhẵn mịn thấy rõ lỗ chân lông. Vân Yên một nữa thầm cảm thán, chỉ là một boss phản diện, ngoại hình như để gì.
Cô nhịn đưa tay chọc chọc gương mặt . Đang chạm lông mi của thì đột nhiên mở mắt .
Vân Yên sợ, híp mắt với : “Chào buổi sáng.”
Sau đó chọc chọc ngón tay n.g.ự.c , nhân cơ hội mà dạy dỗ : “Anh cũng chào buổi sáng.”
Thẩm Ám chỉ đưa mắt cô, một câu cũng chịu .
Ngày hôm qua Vân Yên cảm nhận niềm vui khi giáo viên xong, thì khá yêu thích với việc dạy Thẩm Ám chuyện, lúc cơ hội tới, một dạy từ chào buổi sáng đến chúc ngủ ngon, cho dù học sinh phối hợp cũng vì mà chịu bỏ cuộc. Còn dạy tên .
“Vân---Yên----Vân----Yên----”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-vo-boss-phan-dien/chuong-20-xuyen-thanh-nu-phu-vo-boss-phan-dien.html.]
“Vân------Yên-----”
“Này!” Cô vỗ lên n.g.ự.c một cái: “Tên của nhất định học á! Làm chồng của còn tên vợ , xem chuyện hợp lý !”
Thẩm Ám vẫn cứ im lặng.
Nửa phút , Vân Yên bại trận, giận dỗi đẩy . Vẻ mặt vui rời giường, lật chăn tìm dép sàn xỏ .
Nhìn cô nhảy lò cò một chân đến cửa phòng ngủ, Thẩm Ám đột nhiên gọi một tiếng: “Vợ.”
Thân thể Vân Yên cứng đờ, dép lê cũng thèm tìm mà lạch bạch lạch bạch chạy về ôm chầm lấy , mặt treo một nụ từ ái như , còn xoa xoa đầu : “Ây! Con trai ngoan quá!”
Trong nháy mắt mặt Thẩm Ám đen thui.
- -
Đến giữa trưa, thể Vân Yên vẫn còn thoải mái, ỷ tiền lương ngày hôm qua nhận , xa xỉ kêu đồ ăn bên ngoài một .
Cô giống như đại gia dài giường sai Thẩm Ám tới tới lui lui. Dạy mở cửa, dạy cảm ơn với giao đồ ăn. Thẩm Ám cực kỳ phối hợp, câu nào, cũng cô cứ như thấy.
Chuông cửa vang lên.
Vân Yên nản chí, trong miệng: “ nuôi còn tác dụng gì.” Xong định rời giường mở cửa.
Thẩm Ám lên, thèm liếc cô một cái thẳng mở cửa.
Vân Yên lê dép lê theo ngoài thì giao đồ ăn mất, bịch xốp đựng duy nhất một hộp cơm đặt ở bàn nhưng Thẩm Ám ở phòng khách, trong phòng vệ sinh truyền tiếng nước chảy rào rào.
Trong lòng cô ấm áp, vui cảm động, thầm nghĩ, nuôi một tên ngốc kỳ thật cũng tệ nha.
Tiếng nước ngừng , cửa phòng vệ sinh đẩy , Thẩm Ám một cái áo sơ mi trắng, hai cúc áo cùng còn cài mà để lộ một xương quai xanh. Anh gội đầu xong nên lúc nước còn đang nhỏ tí tách. Giọt nước rơi ở áo sơ mi trắng cho vải dệt trở nên trong suốt, dính sát da.
Thẩm Ám kéo ghế tựa, mặt biểu cảm chờ Vân Yên xuống bên cạnh, tay cũng thèm động, chờ Vân Yên đến đút ăn.
Vân Yên buông đũa, cũng đút ăn cơm mà kéo qua một bên sấy tóc.
Thẩm Ám cau mày, giống như quá tình nguyện nhưng cũng phản kháng, Vân Yên kéo qua ấn xuống ghế sofa.