Bình thường mặc kệ lá gan lớn bao nhiêu, thì lúc năm khách mời một ai dám bước lên . Vân Yên cô lập ở hàng cùng, MC thuận thế hỏi: “Biểu hiện của Vân Yên ở mấy trận xuất sắc, bằng, em lên ?”
“.…..”
Yên tĩnh vài giây, Vân Yên mới ý thức đang chuyện với cô, lúc cô mới ngẩng đầu .
MC chỉ cây cầu kính phía : “Đội trưởng gương cho hai đội viên nào.”
Vân Yên ngẩn chớp mắt một cái, ngây ngốc ồ lên một tiếng, tóc gió thổi dán mặt, cô đưa tay vén , vẻ mặt bình tĩnh về phía .
Đi 2 mét, đầu mới phát hiện hai đội viên đội , một nhắm mắt bám lấy lan can kêu gào, còn một lên cũng chịu lên.
Cuối cùng cô cũng quên chuyện thua ăn kiwi, ngay tức khắc ngược trở , thừa dịp Kỷ Tử Hàm còn kịp phản ứng, túm lấy cánh tay bước .
Kỷ Tử Hàm khoa trương kêu to, bởi vì chân nhũn nên cả phịch cầu kính, một cánh tay Vân Yên cưỡng ép lôi , liều c.h.ế.t từ từ nhắm hai mắt , run run rẩy rẩy kêu: “Cô chậm một chút! Cô, cô, cô chậm một chút!”
Vân Yên cứ như đang kéo bao tải, kéo Kỷ Tử Hàm dọa sợ đến sắp sang tới đầu bên .
Cô từ xa xa đầu Giang Xán Xán còn đang mài mài cọ cọ chịu , vì thế một trở về, ở trong ánh mắt hoảng sợ của Giang Xán Xán mà mạnh mẽ túm lấy cánh tay của cô .
Trước đó Giang Xán Xán là vì cho Vân Yên ăn kiwi nên mới cố ý thua mấy , nhưng đây là cầu kính, cô là thật sự dám . Cố tình sức lực của Vân Yên mạnh đòi mạng, cô tránh cũng tránh thoát, nếu do đang thì cô sớm chửi ầm lên . Không từ lúc nào mà hai đến giữa cầu, trở là khả năng, Giang Xán Xán chỉ thể bám lấy cái phao cứu mạng là Vân Yên . Cô run lẩy bẩy, ôm chặt lấy eo của Vân Yên.
Cuối cùng như trong dự kiến, Vân Yên dẫn dắt đội đến chiến thắng.
Mê Truyện Dịch
Đội trưởng đội B rưng rưng nhận lấy hai phần đồ ăn, đuổi theo đội viên bắt ép chia đều. Kỳ Tử Hàm vui sướng khi gặp họa xem kịch , cuối cùng cũng nhét cho một miếng kiwi mùi vị quỷ dị.
Giang Xán Xán xoa xoa cổ tay Vân Yên nắm đến đỏ lên một vòng, tức hận xung quanh, phát hiện Vân Yên đang cuộn thành một cục ghế tựa ở trong góc, dựa vách tường ngủ quên mất.
Sau đó Vân Yên trợ lý gọi dậy một , khi lên xe tiếp tục ngủ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-vo-boss-phan-dien/chuong-19-xuyen-thanh-nu-phu-vo-boss-phan-dien.html.]
Đường sá xa xôi, cô mơ thấy một giấc mơ. Trong mơ cô trở khi còn nhỏ, ba tan về nhà, mang theo một dì thật , bảo cô gọi dì là .
Vân Yên chịu gọi, thế là đánh một trận no đòn. Cô xoa xoa mông---nghĩ trong lòng, cô thích ba nữa, ngày mai ba thì cô cũng cần nhớ ba.
ngày hôm mới là khi ác mộng bắt đầu, ba nhưng mang dì xinh , cũng đón bà ngoại như bình thường. Dì xinh càng ngày càng xinh, cho cô ăn cơm, còn bỏ cô c.h.ế.t đói.
Vân Yên trợ lý đỡ xuống xe lên lầu hai, dày cô đau, vì trong mơ dì cho cô ăn cơm, cô đói bụng.
Cửa mở, đôi mắt cô hí , thấy một bóng dáng màu đen.
Trợ lý rút tay về.
Chân cô mềm nhũn, bịch một tiếng quỳ luôn ở đất, mặt cô là chân của , Vân Yên cọ cọ vài bước liền ôm lấy, đó nước mắt lưng tròng hô---
“Ba ba! Con đói quá!”
“.…..Vân Yên, tỉnh Lan Châu, mất cả cha lẫn khi ba tuổi, tám tuổi ông bà nội qua đời, lớn lên ở trong nhà . Mười tám tuổi thi đậu học viện điện ảnh của Nam Thành, nhưng cũng xuất hiện ở trường học, bởi kém chút là thể nghiệp. Sau khi nghiệp ký hợp đồng với công ty giải trí Tinh Xán cờ tập đoàn họ Thẩm, theo một đại diện năng lực, diễn một vài vai phụ nhỏ, cũng sóng gió gì……”
Thật lâu Thẩm Ám mới ừ một tiếng.
“Không chứ ông chủ, sai điều tra một minh tinh nhỏ ? cho là việc gì thì cũng sẽ sai theo dõi phía Thẩm Minh chứ……điều tra một minh tinh nhỏ, là g.i.ế.c gà bằng d.a.o mổ trâu , tiền nhiều chỗ xài ông……”
“Bà ngoại, con đau……”
Lúc Vân Yên đang mơ thấy gì, yên tĩnh lăn qua lăn giường, cuối cùng còn ôm lấy thắt lưng của Thẩm Ám gọi bà ngoại, kêu đau.
Thẩm Ám cúi đầu liếc mắt cô, cảm xúc ở đáy mắt rõ ràng.