Thẩm Ám rên một tiếng, đầu mày nhíu .
Vân Yên đầu tiên thấy phát âm thanh, cô thút thít ngạc nhiên ngẩng đầu lên .
Thẩm Ám lấy một tay đặt ở eo của cô còn một tay đặt ở gáy cô, trốn tránh để mặc cho cô đánh giá .
Cô lau nước mắt, mới dần dần ý thức bọn họ đang ở đường cái, qua đường ở bốn phía còn đang lén lút bọn họ, mờ mịt đánh giá. Vì thế cô ngại khi tiếp, tránh khỏi vòng tay của Thấm Ám, xoay bỏ .
Đi hai bước thì cô dừng , một bàn tay đưa phía xoay xoay vặn vặn : “Lại đây.”
Thẩm Ám cắn môi cầm lấy bàn cô đưa qua.
Dọc theo đường , Vân Yên giống như đang giận lẫy, thèm câu nào với Thẩm Ám. Đợi trở về nhà trọ cô mới nhẹ buông tay, triệt để mặc kệ .
Lúc cô đối với thì trong lòng Thẩm Ám luôn phòng . Lúc cô để ý tới thì ngược , bỗng dưng bắt đầu thấy quen. Tầm mắt luôn như như bám lấy bóng dáng của cô.
Vân Yên bẹp ở sàn.
Cô móc một túi ni lông đựng gì ở bên trong, mở đổ rào rào nào là sữa chua, thạch hoa quả, sô cô la, còn chút kẹo bọc trong các loại giấy gói đủ màu đủ dạng. Tất cả đều là đồ cho trẻ em ăn.
Mê Truyện Dịch
Vành mắt cô còn đỏ hồng, qua còn đáng thương c.h.ế.t nhưng tay dùng sức, xoạt một tiếng vạch giấy gói sôcôla đen đưa tới bên miệng hung tợn cắn một miếng.
Sau đó cô duy trì biểu cảm hung dữ như , ăn sạch bộ đồ ăn vặt sàn. Lúc ăn còn trừng mắt , giống như đang oai.
Thẩm Ám cô chăm chú thầm .
Không tức giận nên trong lòng Vân Yên càng nổi đóa hơn. Lơ đãng vơ một viên kẹo vị chanh, hai mắt cô sáng lên, bóc giấy gói kẹo, bật dậy một cái nhét luôn trong miệng Thẩm Ám.
Thẩm Ám sững sờ một chút, đôi môi liền ngậm một ngón tay mềm mại.
“Không nhổ !”
Cô giả bộ hung dữ nhưng bên môi lộ hai cái lúm đồng tiền. Thật vất vả kiễng mũi chân lên, ánh mắt như chớp như mà chờ mong phản ứng kế tiếp của Thẩm Ám.
Thẩm Ám phản ứng gì, chỉ cúi mắt cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-vo-boss-phan-dien/chuong-14-xuyen-thanh-nu-phu-vo-boss-phan-dien.html.]
Cô nhanh chống đỡ nữa, gót chân rơi xuống đất mà tay cũng buông xuống. Cô cúi đầu giấy gói kẹo ngẩng đầu , trong ánh mắt mang theo do dự.
Sau khi xác nhận mấy cô mới quyết định tự thử xem . Lại cầm lên một viên kẹo vị chanh, cô bóc giấy gói kẹo bỏ miệng.
Mặt cô ngay lập tức nhăn nhúm .
Vân Yên ngậm trong miệng viên kẹo hương vị chua còn chút đắng chát, cô đ.ấ.m Thẩm Ám thêm một cái.
-----------------
Khi trời sắp tối đen, cô thu dọn hành lý xong, Vân Yên cầm theo một cái áo khoác, lục trong túi một chùm chìa khóa cẩn thận dè dặt cất .
Cô bóp tiền của , bên trong thật sự còn bao nhiêu tiền nhưng cầm nhiều đồ đạc như còn đề phòng Thẩm Ám lạc, cô thật cảm thấy lực bất tòng tâm. Rối rắm đến rối rắm , cuối cùng Vân Yên vẫn cắn răng lựa chọn gọi xe.
Thật may Thẩm Ám ngoan ngoãn, lúc ở ven đường chờ xe chạy loạn mà khi xe cũng tự dưng ồn ào giận lẫy gì. Khi trời thật tối thì hai bọn họ cũng thuận lợi tới phòng thuê.
Đèn ở hành lang lầu một giống như hỏng , hai bước sàn vài cái cũng sáng lên. Vân Yên rõ lắm, cô nắm lấy góc áo của Thẩm Ám lên lầu hai, nghĩ tới lầu hai cũng tối mịt.
Cô đưa di động cho Thẩm Ám, để cho rọi đèn còn bản thì ở cửa nhà thử từng chìa khóa một.
Thẩm Ám đều thấy chuyện trong mắt, l.i.ế.m khóe miệng, trong lòng hiện lên một suy đoán.
Thử đến gần cuối, Vân Yên sắp lên , động tác càng ngày càng chậm , chỉ sợ đêm nay lưu lạc đầu đường.
Tới chiếc chìa khóa cuối cùng cắm -- in, lạch cạch một tiếng, rốt cuộc cô cũng mở cửa .
Màn hình di động chiếu một tia sáng mỏng manh căn phòng, lộ hình dáng vắng vẻ của căn nhà.
Vân Yên đụng tới chốt mở vách tường, ấn một cái, đèn trong phòng liền sáng lên. Ở giữa phòng để một cái ghế sofa nho nhỏ còn vách tường treo một chiếc TV.
Cô kéo vali và Thẩm Ám phòng đóng cửa , phát hiện trong nhà còn một căn phòng khác, hẳn là phòng ngủ. Cô qua đẩy cửa , tò mò đánh giá bố trí căn phòng.
Trong phòng ngủ cũng trống rỗng, chỉ một cái giường, một tủ quần áo, một cái bàn cùng một chiếc ghế sofa dành cho một . Trên sàn phủ một lớp bụi mỏng.