Vân Yên soi gương, .
Sau khi mang thai, cảm xúc cô dễ biến đổi, thường suy nghĩ lung tung, vì chuyện nhỏ mà buồn. Thẩm Ám thành thói quen, đang dỗ cô mấy câu như thường thì điện thoại vang. Anh màn hình vỗ vai cô trấn an, nhận điện thoại ngoài.
Vân Yên sửng sốt, ; kẹp điện thoại tai, đóng cửa, như cố ý tránh cô.
Kể từ khi Thẩm Ám giả ngốc nữa, đây là đầu tránh cô để điện thoại.
Cô dụi mắt, nén nước mắt chui chăn buồn bã.
Mê Truyện Dịch
Không gì với bên , lâu lắm mới về. Khi cửa phòng mở, Vân Yên sắp ngủ. Nghe tiếng bước chân khẽ khàng, lông mi cô run nhắm mắt .
Chăn vén lên, Thẩm Ám nhẹ nhàng trèo lên giường. Vân Yên lưng, kề sát lưng, đặt tay lên bụng cô hôn nhẹ lên má.
Anh tắt đèn bàn, vén chăn che cho cô ôm cô ngủ.
Chưa đầy năm phút, tiếng thở đều vang lưng Vân Yên.
Cô bực , đẩy tay , cho ôm. Không lâu , tay đặt về chỗ cũ, ôm cô chặt hơn.
Cô thở dài, nắm tay hất chỗ khác. Vân Yên nhỏ, để hai cách nửa cánh tay.
Thẩm Ám tỉnh. Trong phòng tối, thấy bóng dáng cô, ôm lấy nữa. Anh cô ngủ; tư thế ngủ cô yên, lăn, khi đè chăn khiến đêm lạnh chen lên. Thẩm Ám cũng nhớ từ khi nào, chỉ mỗi cô rời khỏi lòng thì sẽ tỉnh dậy.
Tay theo thói quen đặt bụng cô, hôn lên tóc nhắm mắt ngủ tiếp.
Vân Yên sát mép giường, sắp lăn xuống. Cô nhịn nhưng dẹp giận, cắn ngón tay để trút tức, sợ giật xô cô xuống nên chỉ nhẹ nhàng mài răng.
Bị cắn, Thẩm Ám mở to mắt. Giọng còn nửa tỉnh nửa mê, chống khuỷu tay, ghé cô: “Ừm? Em ?”
Vân Yên buông tay, mắt , hờ hững.
Thẩm Ám thấy , vòng tay qua đầu cô, bật đèn ngủ. Thấy cô mép giường, kéo cô về phía . Vân Yên hợp tác.
Thẩm Ám thở dài: “Sao vui?”
Cô lặng thinh.
“Em thì chúng .” Anh dỗ: “Đừng giận nữa ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-vo-boss-phan-dien/chuong-117-xuyen-thanh-nu-phu-vo-boss-phan-dien.html.]
Vẫn phản ứng.
Thẩm Ám nhẹ nhéo lòng bàn tay cô: “Cục cưng?”
Không tiếng trả lời.
Anh cúi thì thấy Vân Yên nhắm mắt, ngủ từ khi nào. Một lọn tóc rũ bên môi cô, theo thở phập phồng.
Anh bất đắc dĩ mỉm , vén tóc cho cô, hôn lên mí mắt tắt đèn, ôm cô lòng và ngủ tiếp.
Ngày hôm , Vân Yên hết giận Thẩm Ám, lên công ty cùng mà ở nhà chờ Chu Mạn Chi đến đón . Khi cô sẽ , Thẩm Ám phần bất ngờ. Cô tưởng hối hận, sẽ cho cô nên định cự tuyệt, nhưng ; chỉ dặn vài câu nhớ mặc ấm vội lái xe . Nhìn rời xa qua khung cửa sổ, cô càng buồn hơn.
Lần cô tham gia chương trình nổi tiếng, phát sóng đài Đông Phương gần mười năm, khách mời đều là thành đạt.
Trên đường, Vân Yên lên mạng tìm hiểu: MC tên Tôn Nghị, ăn cay độc, thích “đào hố” khác, ngại mất lòng, từng fan vây công mà vẫn vô tư — khó xử lý.
Cô lo, nhưng thể rút lui; tự nhắc bản cẩn thận từng lời, từng hành động. Lên sân khấu , cô bình tĩnh.
Khách mời kỳ chỉ cô. Vân Yên và Tôn Nghị chào khán giả xong, lên sofa nhỏ.
Hôm nay cô trang điểm, mặc váy dài rộng, là thấy bụng lộ.
Ban đầu Tôn Nghị mở chuyện về việc mang thai, giọng ôn hòa, tìm cách đào hố. Vân Yên do dự trả lời, ông kể kinh nghiệm nuôi con, dần buông bớt đề phòng.
Sau khi chuyện con nửa ngày, ông hỏi về diễn xuất, kỷ niệm đoàn phim, nhân vật cô ấn tượng, kế hoạch sinh tiếp tục đóng phim , thích thể loại nào... Hai trò chuyện như đôi bạn lâu ngày gặp . Vị Tôn Nghị sắc sảo, xảo quyệt, vì tiết mục điểm nóng mà kiêng kỵ điều gì, chẳng chạy .
Cuối cùng, ông chuyển đề tài, bảo thêm một tiết mục khách cho chương trình, để Vân Yên biểu diễn ngẫu hứng; hậu trường chuẩn trang phục cho cô.
Cô thấy lạ nhưng hỏi, gật đầu theo nhân viên hậu trường đồ.
Trên đường, Vân Yên lặng lẽ véo mỡ hai bắp tay, bụng lo lắng đồ chuẩn .
Vừa phòng , cô dừng bước, há hốc chiếc áo cưới trắng duy nhất treo trong phòng.
Phải hóa cô dâu ?
Cô đến gần, cầm lên xem, thấy cũng . Thử gương, Vân Yên chắc, nhưng nghĩ cố nịnh thì chắc . Có nhiều khán giả chờ, nếu cô lộ rằng béo mặc đồ hậu trường thì thật mất mặt.
Cô cắn môi, buông áo cởi váy .