Hôm nay Vân Yên lắc đầu, .
Thẩm Ám chút thất vọng: “Không thích ?”
Vân Yên vội vàng lắc đầu: “Thích! mà tối nay em nghĩ đến lượt em nấu cơm, ừ…… thích ăn cái gì?”
Thẩm Ám hình như cũng thích ăn cái gì.
“Làm nấu cơm?” Thẩm Ám để cho cô phòng bếp nên thương lượng với cô: “Muốn ăn gì thì để cho em, em ngoan ngoãn chờ là , ?”
“Em cho ăn” Vân Yên : “Mỗi ngày đều là chăm sóc em, em cũng chăm sóc nha” hai mắt cô rũ xuống, cách lớp quần chọc chọc lên cơ bụng của : “Nói nhanh lên, tối nay ăn cái gì?”
Mê Truyện Dịch
Hầu kết của Thẩm Ám lên xuống, hôn nhẹ lên khóe miệng của cô thấp giọng : “Em cái gì cũng thích”
Buổi tối hai về nhà sớm.
Vừa nhà Vân Yên cởi áo khoác , gấp gáp chạy bếp. Khả năng bếp của Thẩm Ám , phòng bếp thành trận địa của nên lâu cô bước đây, cảm thấy thật xa lạ với vị trí để đồ .
Thẩm Ám khẳng định là lo lắng để cô một nên cũng theo với cô. lúc Vân Yên ở bên, đồ ăn để cho kinh ngạc mà, vì thế liền đuổi ngoài. Thẩm Ám bất đắc dĩ, cứ mãi dặn dò cô mấy câu mới đóng cửa .
Phòng bếp leng keng lạch cạch một thời gian dài, tim Thẩm Ám cũng treo lên thật cao, cứ cách một lát là liếc một cái. Tối , Vân Yên mới bưng một mân sườn xào chua ngọt đẩy cửa phòng bếp .
Thẩm Ám nhận lấy, vẻ ngoài của món sườn xào chua ngọt mà dễ ngoài ý .
Hai bưng một món một món , để lên bàn cơm dọn xong, Vân Yên kéo ghế : "Anh đây ”
Thẩm Ám như sủng mà kinh xuống.
“Nếm thử ” Vân Yên đưa một đôi đũa cho .
Anh cầm lấy, ở mắt chờ mong của cô, cũng ôm kỳ vọng cái gì mà gắp một miếng khoai tây.
Chín, mặn nhạt, mùi vị thể là nhưng cũng coi như quá kém. Nói ngắn là năm chữ------ độc, ăn .
Thẩm Ám khen ngợi: “Ăn ngon”
Vân Yên đến mặt mày cong cong: “Vậy ăn nhiều một chút” Sau đó mới nhớ : “ , còn canh, em xem nồi canh một cái” Nói xong liền chạy bếp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-vo-boss-phan-dien/chuong-116-xuyen-thanh-nu-phu-vo-boss-phan-dien.html.]
Thẩm Ám bóng lưng của cô mà trong lòng ấm áp dào dạt, gặp một đũa đồ ăn khác. Ăn ăn, thấy điện thoại ở góc bàn, tay ngừng , Thẩm Ám cầm lấy chụp một tấm ảnh, nghĩ rằng thể một vợ như .
Đăng Weibo kèm dòng chữ: Vợ .
Thẩm Ám cũng fan, tuy nhiều bằng Vân Yên nhưng cũng ít. Vừa đăng nhận một chuỗi bình luận.
Vân Yên còn , Thẩm Ám định chờ cô ăn cùng. Anh rảnh mở khung bình luận xem, đó sửng sốt.
“Antifan mất mặt đúng ? Nói Vân Yên trò? Nói Vân Yên chăm sóc khác? Nói Vân Yên ích kỷ? Mấy một bàn đồ ăn như ? Ha ha.”
“Tui hai ngọt ngào như thể ly hôn, ai họ lâu tương tác? Ai bảo Thẩm Ám định ném Vân Yên chạy ? Thẩm Ám đăng Weibo, ủy viên kiểm tra kỷ luật với nhóm trinh thám nên việc kìa.”
“Đều là nick marketing thêu dệt chuyện vô căn cứ, một ngày bôi đen Vân Yên là chịu đúng ?”
“Ờmmmmmmm, theo tui thấy thì, hôm nay Vân Yên chăm sóc, Vân Yên liền một bàn đồ ăn lớn, tổng giám đốc Thẩm liền đăng Weibo… tất cả mấy việc chẳng quá khéo ?”
“Lầu , mỗi ngày nghĩ mưu mô mệt ?”
……
Thẩm Ám bận công việc chăm sóc Vân Yên nên lâu lên mạng, thật bôi nhọ cô.
Thì hôm nay Vân Yên khác thường, đoán chừng là vì thấy mấy chuyện đó.
Thẩm Ám nhíu mày đặt điện thoại xuống, gõ ngón tay lên mặt bàn.
Anh chỉ bịt miệng mấy , còn chuyện — đó là cho Vân Yên một đám cưới.
Khi Chu Mạn Chi nhận một chương trình cho Vân Yên, cô .
Nghe là chương trình trong nhà, là phỏng vấn trực tiếp, Vân Yên càng . Dạo cô sống thong thả, quen cả ngày rời Thẩm Ám, tự tìm phiền toái, càng lên một chương trình đầy bẫy, còn phát sóng trực tiếp.
Thẩm Ám khuyên cô: “Nên , lâu em ngoài, thời gian, em chơi một một nhé.”
Vân Yên sợ hãi, cảm thấy đây là dấu hiệu chịu khi thiếu cô, cho cô ? Anh ghét bỏ cô? Không ở cùng cô nữa?
Bụng to, vòng do nuôi nấng cũng phồng lên, cô thấy vẻ .