XUYÊN THÀNH NỮ PHỤ TRUYỆN MẠT THẾ - CHƯƠNG 14: ZOMBIE CẤP CAO
Cập nhật lúc: 2024-07-24 00:44:51
Lượt xem: 772
Hành động nhỏ này làm sao qua được mắt Diệp Vãn Thanh, cô không khỏi mỉm cười, cảm giác ấm áp như dòng suối đang chảy róc rách qua tim.
Đi một hồi, tốc độ của cô so với lúc vừa mới bắt đầu đã chậm đi một nửa. Bởi vì hai người đã lâu chưa ăn gì, cộng thêm việc Diệp Vãn Thanh trước đó có sử dụng dị năng, rất nhanh liền kiệt sức. Cô không còn sức mà đuổi theo Sở Dao.
Sở Dao cũng không khá hơn là bao. Anh cũng chịu không nổi. Bất quá cũng không còn cách nào khác, tình hình trước mắt còn không rõ, sợ rằng chỉ dừng lại một chút thôi thì Zombie sẽ đuổi kịp mất.
Sở Dao đỡ lấy Diệp Vãn Thanh, giữ vững cơ thể lung lay sắp đổ của cô: "Không thể dừng. Nếu đi không nổi nữa thì hãy dựa vào tôi, giảm bớt sức lực."
"Ân." Diệp Vãn Thanh có chút ngại ngùng, trên mặt tuy gật đầu đồng ý nhưng để giảm bớt gánh nặng cho anh, cô âm thầm cắn răng, cố gắng chịu đựng.
Sở Dao một bên nhìn thấy động tác của cô, tâm anh khẽ động. Thật là một cô gái ngốc nghếch. Bất quá anh cũng không vạch trần cô. Ngược lại càng thêm kiên định, cố gắng dẫn cô thoát ra ngoài.
Đi được một lúc, hai người thở hổn hển, dưới chân phảng phất có quả tạ ngàn cân, nặng trĩu. Mỗi động tác, mỗi bước đi đều vô cùng gian khổ.
Bỗng nhiên, một mùi hôi thối theo chiều gió thổi tới. Anh ngay lập tức dừng bước, ánh mắt lộ ra sự lạnh lẽo.
Diệp Vãn Thanh cũng ngửi thấy mùi này. Trong nháy mắt cô liền hiểu chuyện gì đang xảy ra, vội vàng tựa vào Sở Dao, dừng lại.
Trong bụi cỏ, một con Zombie đang cúi người nhìn chằm chằm vào bọn họ. Tựa hồ đã khóa chặt mục tiêu từ lâu, nó nằm im không nhúc nhích, ở bên kia ẩn núp.
Nếu không nhờ trận gió kia, hai người thật sự sẽ không chú ý tới sự tồn tại của nó.
Bọn họ cách nhau một khoảng cách, cả hai mắt đối mắt nhìn nhau, bất quá ai cũng không nhúc nhích.
Diệp Vãn Thanh thấy nó, một cảm giác lạnh lẽo từ lòng bàn chân truyền lên.
Trong miệng con Zombie vẫn đang chảy dòng m.á.u màu xanh lục. Khác với những con Zombie ngu ngốc khác, đôi mắt đỏ của nó đảo tới đảo lui, sáng lấp lánh, tựa hồ đang tính toán gì đó.
Đây không phải là Zombie cấp thấp.
Chỉ liếc nhìn một cái thôi, Diệp Vãn Thanh liền đưa khẳng định chắc chắn.
"Chờ cơ hội hành động." Cô hạ thấp giọng, nói nhỏ với Sở Dao.
"Con Zombie này, rất nguy hiểm!"
"Tùy cơ ứng biến!" Thần sắc Sở Dao bình thản, ngữ khí không chút gợn sóng, nhưng bàn tay đang đỡ lấy vai Diệp Vãn Thanh lại dần dần siết chặt hơn.
"Được." Cô hít sâu một hơi, đáy mắt tràn đầy quyết tâm: "Nếu đánh không lại, cùng lắm thì đồng quy vô tận với nó."
Diệp Vãn Thanh hiểu rất rõ, với tình hình hiện tại của cô và Sở Dao, nếu thật sự xảy ra giao tranh thì phần thắng không lớn.
Hai người họ, một bị thương nặng, một thì kiệt sức, nguyên khí chưa khôi phục. Đối mặt với Zombie bình thường đã là rất khó khăn rồi, huống chi đối phương lần này trông có vẻ không phải là loại Zombie phổ thông. Có thể nhìn ra, con Zombie này đẳng cấp không thấp a.
Sở Dao đã chuẩn bị sẵn sàng hy sinh tất cả, nhưng nghe thấy câu nói của Diệp Vãn Thanh, hô hấp anh chợt trì trệ trong thoáng chốc.
Đồng cam cộng khổ, vào sinh ra tử?
Diệp Vãn Thanh không nhận ra sự khác thường của anh. Cô đang tập trung toàn bộ tinh thần, quan sát nhất cử nhất động của Zombie trước mắt.
Zombie đối diện vẫn giữ tư thế nửa quỳ, nhìn thấy hai người họ dáng vẻ mệt mỏi không chịu nổi, đối phó cũng không cần tốn nhiều sức đâu. Bất quá nó vẫn cẩn thận từng li từng tí, giữ lại một tia cảnh giác.
Một giây, hai giây, một phút, hai phút......
Có lẽ Zombie chờ đợi đã có chút mệt mỏi, nó không kiên nhẫn xê dịch thân mình qua bên cạnh một chút, tiếp tục theo dõi bọn họ.
Ngay lập tức, hai người cũng di chuyển bước chân theo, từ đầu đến cuối luôn bảo trì khoảng cách nhất định, phải mặt đối mặt với Zombie.
Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương
…
Zombie thấy vậy liền không di chuyển nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-truyen-mat-the/chuong-14-zombie-cap-cao.html.]
Thời gian từng giờ từng phút trôi qua, Zombie không động bọn họ cũng không động, Zombie di chuyển bọn họ cũng di chuyển theo. Tình thế vô cùng căng thẳng.
Zombie hiển nhiên không đợi được nữa, sau khi hao hết kiên nhẫn, dần dần cũng lộ vẻ sốt ruột.
Nó đột ngột lao tới, tốc độ nhanh như tia chớp.
Diệp Vãn Thanh trừng to mắt, dù biết Zombie này không đơn giản, nhưng không ngờ lại nguy hiểm như vậy.
Tốc độ nhanh đến mức bọn họ gần như không có khả năng chống đối. Trước mắt Zombie, bọn họ quả thực không chịu nổi một kích.
Không đợi cô kịp phản ứng, Sở Dao bên cạnh đã nhanh chóng cầm lấy thanh sắt, cho nó ăn trọn một gậy toàn lực của anh.
Zombie cũng không nghĩ tới, Sở Dao vậy mà lại có thể đuổi kịp tốc độ của nó. Vốn không chút phòng bị nào, Zombie chịu một kích nặng nề.
Nó bị đánh ngã xuống đất, lăn mấy vòng mới ngừng.
Tựa hồ cảm thấy bị sỉ nhục kinh khủng, nó bò dậy, phát ra rít chói tai. Lần nữa nhào tới!
Bất quá lần này nó có phòng bị, đem mục tiêu nhỏ yếu hơn là Diệp Vãn Thanh khóa chặt lại. Một đường lao đến cô!
"Cẩn thận!" Sở Dao thấy thế, chỉ kịp hét lớn một tiếng.
Diệp Vãn Thanh giật mình, rút ra con d.a.o găm—
Vào giây phút cuối trước khi Zombie sắp đ.â.m trúng Diệp Vãn Thanh, nó đột nhiên chuyển hướng, giơ tay hung hăng đ.â.m mạnh vào Sở Dao!
Sở Dao đang tập trung toàn bộ vào Diệp Vãn Thanh, sao có thể nghĩ đến Zombie sẽ đột nhiên chuyển đổi mục tiêu vào phút chót bao giờ.
Vậy nên phản ứng chậm nửa nhịp, Sở Dao không kịp tránh, hứng trọn đòn đánh lén của Zombie giảo hoạt kia!
Diệp Vãn Thanh quay lại, chỉ thấy anh không kịp tránh đi, bị Zombie đ.â.m xuyên qua bụng.
"Sở Dao!!!"
Sở Dao che vết thương, loạng choạng lùi về sau vài bước, một tay dùng thanh sắt chống đỡ để không chật vật ngã xuống đất.
Hay cho kế giương đông kích tây! Zombie bây giờ đã tiến hóa đến mức độ này rồi sao?
Sở Dao căm hận trừng mắt nhìn nó, con Zombie này thật sự quá âm hiểm rồi!
Zombie sau khi tập kích thành công, không chút do dự, rút tay ra không thương tiếc. Sau đó lui về vị trí cũ.
Móng tay dài của nó đầy m.á.u tươi, tựa như hoa hồng nở rộ trong bóng tối, mê hoặc đến cực điểm.
Nó nhắm mắt lại, ở ngay trước mặt hai người l.i.ế.m một cái, lộ ra vẻ hài lòng, thoả mãn.
Sở Dao không khỏi cảm thấy buồn nôn, suýt nữa thì đứng không vững. Anh lắc lắc đầu, cố gắng bảo trì bản thân tỉnh táo.
Diệp Vãn Thanh vội đỡ Sở Dao, cố gắng nhịn xuống nước mắt đang chực trào ra. Cô nghiến răng nghiến lợi nói: "Tôi sẽ liều mạng với nó!"
"Đừng!!!" Tựa hồ sợ cô nhất thời xúc động, Sở Dao dùng sức nắm c.h.ặ.t t.a.y Diệp Vãn Thanh.
"Tuyệt đối không được hành động thiếu suy nghĩ, hiện tại tấn công nó cũng chỉ là lấy trứng chọi đá mà thôi. Không cần hy sinh vô nghĩa! Chúng ta chỉ có thể chờ đợi cơ hội, tìm kiếm điểm yếu của nó, một kích tất sát, dùng tốc độ nhanh nhất hạ nó là được."
Tay Sở Dao vô cùng ấm áp hữu lực, dần dần kéo lý trí Diệp Vãn Thanh trở lại. Cô nắm c.h.ặ.t t.a.y anh, đôi mắt rưng rưng, ánh mắt kiên định đáp: "Tốt!"
Hai người tựa vào nhau, ánh mắt một lần nữa tập trung vào Zombie.
Zombie đem m.á.u dính trên ngón tay l.i.ế.m lấy, l.i.ế.m đến sạch sẽ, không còn sót lại giọt nào. Dường như còn chưa thỏa mãn, ánh mắt tham lam nhìn về hướng bọn họ không che giấu sự khát m.á.u cùng thèm khát.
Nó đã được một lần tiện nghi. Đã nếm thử qua hương vị mê say của m.á.u tươi, tất nhiên nó sẽ không dễ dàng từ bỏ. Huống chi thân thể của nhân loại đối với nó mà nói là một sự dụ hoặc vô cùng lớn, làm sao nó có thể bỏ qua miếng mồi ngon trước mắt được chứ.