Sáng hôm , Lý Thanh Thù hiếm khi lên lớp. Vì tộc học bắt đầu nghỉ giao kì.
Tuy nhiên, trong tiết trời 13 độ, cả nhóm Lý Thanh Thù vẫn duy trì bài tập chạy vòng núi lớn, chỉ khác một chỗ là cần Hàn lão sư trấn cửa.
Chạy xong, cả nhóm bắt đầu so chiêu đối luyện với .
Khác với ngày, hôm nay bạn tập với Lý Thanh Thù còn là Hàn lão sư, mà là cha cô.
Trên sân tập rộn ràng tiếng chuyện, Hàn lão sư chắp tay đôi cha con đang song song .
"Lý Thanh Thù, hôm nay nếu phát hiện con nương tay với tên , ngày mai liền tăng cường độ huấn luyện lên mức độ 3"
Lý Thanh Thù hoang mang. Lý Thanh Thù vô cùng khó hiểu. Không còn tưởng hai mắc mối thù g.i.ế.c cha đoạt thê. Cứ hễ một xuất hiện là liền mất hết phong thái, sống c.h.ế.t tranh giành.
"Lão Hàn, ngươi nghĩ cần con gái nương tay ?"
"Ta chỉ sợ con bé nỡ xuống tay với một lão già như ngươi!" Hàn lão sư nhết mép.
"Ồ, còn sợ Thù nhi dám thẳng tay với ngươi. Hôm qua con bé còn nhắc nên đ.á.n.h mặt tên vợ như ngươi đấy!"
Manhmanh
Khoé môi Hàn lão sư giật giật. C.h.ế.t tiệt, rõ là chỉ một vết bầm nhưng qua lời của đau âm ỉ.
"Thù nhi, thực lực của con đến . Cứ đ.á.n.h hết sức nhá!"
"Vâng ạ!"
Lý Thanh Thù lao đến đ.ấ.m một quyền chấn thủy của đối phương, ông bắt tay, xoay ngược .
"Tốc độ quá chậm"
Cô liền thuận thế ngã theo lực kéo đó, xoay tránh thoát đá thêm một cước cẳng chân trái, nhưng lão cáo già luyện nhiều năm dễ dàng thu chân, đối chân mà gạt tới.
Chiêu thức qua ba lượt, Lucy , Lý Thanh Thù xem như nắm một phần thói quen chiêu và thực lực của ông, liền dồn sức mà đánh. Từng cú đ.ấ.m thấy tàn ảnh nện xuống da thịt, xoay chuyển, né chiêu thức đẩy lên mức cao nhất.
Lý Thiên Thành thoáng kinh ngạc tốc độ và lực đạo của con gái, sức chống đỡ. Ông cũng xem như hiểu rõ năng lực của cô, nâng lên sáu phần thực lực mà đánh.
Những tưởng thể áp chế huyết mạch, nhưng con nghé con càng đ.á.n.h càng hăng, càng đ.á.n.h càng bền bỉ ép ông tăng lên tám phần thực lực.
Lúc , Lý Thanh Thù chịu đòn nhiều hơn là phản công, từng giọt mồ hôi bắt đầu theo tóc mai mà đổ xuống. Hai cha con thể là đ.á.n.h đến sảng khoái.
Lý Thiên Thành vẫn khác biệt với Lý Thiên Hàn ở chỗ xót con, đủ là dừng.
Nhìn cảnh tượng đó, Lý Thiên Hàn chỉ nhếch mép. Đó là lỗ hổng của giáo d.ụ.c từ cha . Xót con nên tiềm lực võ thuật của đứa trẻ đẩy căng, động lực để phát triển.
"Lão Thành, ngươi thấy đồ nhi như thế nào?"
"Không hỗ danh là gene của ! Con gái giỏi. Ước tính vài năm nữa là thể hơn cha !" Ông khẽ xoa đầu con gái, ánh mắt bao nhiêu yêu chiều thì liền bấy nhiêu.
Hàn lão sư: "..." Được , xem như gì .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-phan-dien-nhung-toi-co-tien/chuong-46.html.]
.......
Viện của Lý Thanh Thù, chiếc bàn đá tán cây, ba song song nghiên cứu bản vẽ của s.ú.n.g TT01, càng xem, hai lớn khỏi kinh ngạc.
"Bé con, con thật sự quá xuất sắc!"
"Không ạ! Phải cảm ơn lão sư tặng cho con ở báu sản xuất s.ú.n.g ở Mạch Á con mới đủ tài nguyên để nghiên cứu"
"Vậy mà cái tên vô lương tâm nào đó vẫn cứ rút ống thở của "
"Hề hề, lão sư, là lo sẽ độc đến già ?"
"Chuyện độc cần ngươi lo chắc?"
Lý Thanh Thù: "..." Được , xem như gì.
Hàn lão sư vẫn thỏa mãn, chĩa mũi dùi về phía Lý Thiên Thành.
"Lão Thành , bên cạnh Thù nhi nhiều, chỉ ngót nghét 7 năm. Mỗi năm đều chuẩn bất động sản, tài nguyên cần thiết cho con bé. Ước tính đến bây giờ 5 toà cao ốc mang tên Lý Thanh Thù, 1 ổ báu, 2 biệt thự.
Ta cũng xem như xứng chức thầy.
Vậy ngươi hẳn là chuẩn hơn cả chứ nhỉ?"
Lý Thanh Thù cũng hướng ánh mắt tò mò sang Lý Thiên Thành. Đối với mũi dùi ngắm thẳng cha già của cô, cô liền hứng thú. Tài sản a, ai kho bạc riêng của nhiều lên chứ. Dù phận của cô vẫn là nữ phụ phản diện a. Nhiều hơn một đồng liền nhiều hơn một cơ hội sống sót. Có ngu mới nhận.
Lý Thiên Thành vẻ mặt tham tiền như đúc từ một khuôn của hai thầy trò, môi ông khẽ giật giật.
"Con bé là thừa kế của , ngươi nghĩ ?"
"Nghĩ cái gì mà nghĩ, ngươi sinh thêm một đứa ? Ai tâm ý lo cho Thù nhi nhà ?"
"Cái gì mà Thù nhi nhà ngươi, đó là con gái của , cái cho nó thể ít hơn ngươi ?"
"Ha hả, cái thì chắc . Vì con bé là đồ duy nhất của , chứ là con gái duy nhất của ngươi a. Vợ ngươi cũng là chăm đứa nhỏ bỏ đứa lớn ?
Aizz Thù nhi mệnh khổ của a, ngươi cứ rút ống thở của tên cha tiện nghi , đừng luyến tiếc. Thấy nuôi con mà một xu cũng thấy bỏ "
"Lý Thiên Hàn, ngươi chán sống?"
"Không chán sống, còn sống để lo lắng cho đồ nhi. Ta bây giờ tiếc mạng"
Lý Thanh Thù: "..."
"E hèm! Baba, con cần tham gia thi đ.á.n.h giá thường niên!"