Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 92

Cập nhật lúc: 2024-11-10 16:58:55
Lượt xem: 37

Y ăn nhanh nhưng tướng ăn lại không hề thô lỗ, trái lại còn có một loại cao quý tự nhiên.

Đương nhiên, sự chú ý của mọi người đều đặt ở việc ăn uống, cũng không có ai để ý tới y.

Ăn cơm xong, một ngày bận rộn nhưng tốt đẹp xem như kết thúc, không chỉ có các tướng sĩ mệt mỏi, mà người của đầu bếp doanh cũng mệt mỏi không kém.

Chỉ là bọn họ vẫn rất vui vẻ, bởi vì bọn họ tự tin rằng bánh trứng rau củ tối nay chắc chắn có thể chinh phục mọi người!

Lúc trời sắp tối, quả nhiên binh lính thân cận của Hạ Vân Sâm đã tới, anh ta cười tủm tỉm nói: "Chỉ huy sứ đại nhân khen mọi người, nói tối nay mọi người cũng làm rất tốt." Nhóm lính bếp vui mừng hỏi: "Vậy chúng tôi có được thưởng không?"

Binh lính thân cận nói: “Có, đại nhân bảo phòng thu chi chỉ mười lượng bạc để khen thưởng cho toàn bộ đầu bếp doanh, mọi người có thể tự quyết định mua gì, ngoài ra, đại nhân còn nói...'

Các lính bếp đều trợn tròn mắt, vểnh tai lên.

Binh lính thân cận không khỏi bật cười: "Nói từ giờ cho phép các cậu bán đồ ăn uống cho các tướng sĩ, nhưng phải bảo đảm làm tốt một ngày ba bữa trước, không được lơ là, binh lính thân cận của đại nhân sẽ đến kiểm tra bất cứ lúc nào.'

Ý là chỉ cần làm tốt cơm tập thể, sau này bọn họ sẽ có thể tùy ý nấu đồ ăn khác rồi, muốn bán cái gì thì bán cái đó, không chỉ trà sữa mà những món khác cũng được! Lại còn được Chỉ huy sứ đại nhân đặc biệt cho phép!" Đám lính bếp đều trở nên kích động.

Các tướng sĩ bình thường cứ hai năm là có thể nghỉ vê thăm nhà, ở quân doanh càng lâu, cho dù không thăng chức thì quân lương vẫn có thể được tăng, gặp được trường hợp rèn luyện hai quân như vậy, có cơ hội bộc lộ tài năng, sau khi kết thúc còn có thể được nghỉ, dịp lễ tết cũng được nghỉ.

Vân Mộng Hạ Vũ

Nếu như bị thương trên chiến trường, triều đình còn cho tiên trợ cấp, nếu như may mắn lập công thì tiên đô sẽ rộng mở.

Càng đừng nói đến binh lính thay phiên đi làm lính tuân tra, chỉ dựa vào việc mua đi bán lại đã có thể kiếm được rất nhiều tiền.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-92.html.]

Tóm lại những đãi ngộ như trên, lính bếp đều không có.

Rõ ràng lính bếp cũng rất vất vả.

Bọn họ cũng muốn tích góp tiền gửi về cho người nhà, cũng muốn tích góp tiên dưỡng lão.

Bây giờ cuối cùng cũng có cơ hội, giống như một miếng bánh lớn từ trên trời rơi xuống, mọi người đều có chút không dám tin.

Trong mấy ngày tiếp theo, Giang Đình lại bị ép sử dụng các loại kỹ năng, cống hiến các loại đồ ăn, nào là cơm rang nước tương, sủi cảo nhân tóp mỡ, mì úp vung, mì trộn dầu, bánh rán rau củ vân vân, cuối cùng Giang Đình cảm thấy đầu óc mình bế tắc mất rồi.

Cô biết rất nhiều món ăn, nhưng món ăn phù hợp cho nhiều người ăn như vậy, lại còn phải đơn giản dễ làm thì thật sự là không thể nghĩ ra trong một chốc một lát.

Cũng may là thời gian ba ngày rèn luyện hai quân cũng đã kết thúc, các binh lính được nghỉ ba ngày.

Mấy ngày thêm đồ ăn kết thúc, người của đầu bếp doanh đều thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng lại trở vê những ngày chỉ cần mỗi bữa nấu chút cơm ngô, chút canh rau dại, rán chút bánh là có thể xong một bữa rồi.

Có điều các tướng sĩ lại rất không vui, từ tằn tiện thành xa xỉ thì dễ, song từ xa xỉ thành tăn tiện thì khó, sau khi ăn cơm canh của mấy ngày trước, bây giờ ăn những thứ này chỉ muốn quăng bát.

Cũng may đầu bếp doanh đột nhiên thả tin rằng sau này mỗi ngày đều sẽ cung cấp một ít đồ ăn giới hạn thời gian và số lượng, tới trước được trước, giá cả phải chăng, trà sữa cũng sẽ tiếp tục bán.

Để chính thức bán đồ, chú Chung đã có những sắp xếp đặc biệt, sau đó hai nhóm người chia nhau ra ăn tối, thay phiên nấu một nồi cơm to và chuẩn bị đồ ăn.

Vì cối xay đá được lục tục đưa đến, tốc độ mài bột tăng lên rất nhiều giúp cho tốc độ làm bánh nướng lúa mạch cũng tăng lên, có thể chia đến tay nhiều người hơn.

Loading...