Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 67
Cập nhật lúc: 2024-11-10 16:57:03
Lượt xem: 29
Cô không vội đi ăn cơm mà ra sông rửa tay rửa mặt trước. Khi cô vừa ngẩng đầu thì nhìn thấy Tần Quyết và vài người lính bếp đang vội vàng lùa một đàn dê từ bên kia sông sang.
"Anh Tần Quyết!" Cô ngôi chồm hổm trên mặt đất, đưa tay ra vẫy.
Tần Quyết đang đi ở phía trước, trên tay đang cầm roi, khi anh ta nghe thấy tiếng gọi thì dừng lại, chống tay lên eo cười nói: "Phòng bếp lớn của các anh rảnh rỗi rồi à?"
Vân Mộng Hạ Vũ
"Vừa mới xong, cũng vừa đến giờ cơm. Anh đến đây đi, tôi có việc muốn nói với anh."
Sau đó Tần Quyết nói với những người đi cùng rằng bọn họ cứ lùa đàn dê về trước, sau đó anh ta cởi giày, băng qua sông rồi ngồi xuống một tảng đá lớn bên cạnh Giang Đình. "Có chuyện gì vậy? Anh nói đi.'
Giang Đình nheo mắt nhìn đám dê đang chạy với cái m.ô.n.g lắc qua lắc lại thì nở một nụ cười: "Trong đàn dê này có nhiều dê mẹ không?”
"Có nhiều lắm, tâm sáu, bảy phần mười.
Giang Đình sờ cằm: "Vậy chúng nó có cho nhiều sữa không?"
Tần Quyết nghe thấy vậy thì dùng ánh mắt kỳ lạ nhìn cô: "Nhiều lắm, dê con uống không hết. Có đôi lúc chúng tôi còn phải giúp dê mẹ vắt sữa ra. Nhưng sữa rất khó uống vì nặng mùi, không ai thích uống nó cả."
Giang Đình hoàn toàn không nhận ra rằng "hai người đàn ông” trò chuyện về việc vắt sữa cho dê mẹ nó quái đản đến mức nào.
Cô vui vẻ nói: "Vậy lần sau khi anh vắt sữa cho dê xong thì có thể để lại cho tôi được không? Tôi có cách khử mùi, cũng có thể làm được món ngon nữal"
Tần Quyết cười nói: "Chuyện đó thì không có gì tốt hơn, bản thân tôi cũng cảm thấy vắt bỏ như vậy rất lãng phí."
Sau khi rửa mặt rửa tay xong thì hai người bọn họ quay trở về ăn cơm. Khi vừa đi vào đầu bếp doanh thì cô nghe thấy một người đang cầm bát nói một cách phấn khích rằng: "Bánh nướng lúa mạch hôm nay làm như thế nào vậy? Trời ơi! Không chỉ ngon hơn một chút đâu!
“Bên trong thì chín mà bên ngoài lại không bị khét!"
"Cũng không bị khô nên ăn không bị nghẹn.
“Ngon quát"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-67.html.]
Có người nhìn thấy Giang Đình quay trở lại thì chỉ vào cô rồi nói: "Là Giang Đình! Chính anh ấy đã dạy chúng tôi làm bánh nướng lúa mạch của hôm nay đó! Anh ấy còn nói sẽ dạy chúng tôi làm sủi cảo và bánh bao có nhân!"
Bước chân của Giang Đình dừng lại:
Đúng là đồng đội heo, cậu mau câm miệng đi!
Tần Quyết mỉm cười, yên lặng lui về sau hai bước. Quả nhiên, một đám lính bếp xông tới trong nháy mắt.
"Giang Đình à, Giang đại cal Anh không thể nào bên trọng bên khinh như vậy được, tại sao anh chỉ dạy cho bọn họ làm sủi cảo?"
"Đúng đó, đúng đó, chúng tôi cũng muốn học nữal"
"Đừng kích động như vậy, bình tính lại đi. Giang Đình tức giận đưa hai tay ra che trước ngực: "Nếu các anh muốn học thì tôi sẽ dạy cho, yên tâm đi."
"Anh dám thề không?" "Tôi thề!"
Dưới sự đảm bảo nhiều lần của Giang Đình thì cuối cùng nhóm lính bếp cũng chịu thu hồi sự cuồng nhiệt của mình, bỏ qua cho cô.
Tần Quyết đã lấy phần cơm của hai người xong rôi, anh ta bước tới cười nói: "Lần này thì tốt rồi, toàn bộ doanh trại đêu biết anh muốn làm sủi cảo."
Giang Đình nhận chiếc bát, giải thích một cách bất lực: "Tôi chỉ nói là sau này sẽ dạy cho bọn họ chứ không phải là sẽ dạy bọn họ ngay bây giờ.ˆ
Tần Quyết nói: "Nói như vậy thì xem ra tôi là một người có lòng dạ hẹp hòi rồi."
Giang Đình nuốt một miếng cơm, ngẩng đầu lên: "Tại sao?"
Tần Quyết nói đùa: "Bởi vì tôi không muốn để cho tất cả mọi người đều được nếm thử tài nghệ của anh."
Giang Đình nhướng mắt: "Tôi cũng không muốn để bản thân mệt đến chất.
Hôm sau, trời vừa sáng, khi người phụ trách mua sắm xuất phát thì Giang Đình lại dẫn nhóm lính bếp đi làm bánh nướng cả một ngày. Khi mặt trời lặn thì một đám người vội vàng chạy chiếc xe bò đã được chất đầy quay trở vê.
Chu Đông kêu lớn: "Tiểu Giang Đình! Đến đây đi! Những thứ cậu đặt tôi đã mua về cho cậu rồi!"