Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 65
Cập nhật lúc: 2024-11-10 16:56:59
Lượt xem: 41
Chu Đông bị dọa sợ hết hồn, vội vã dùng hai tay che lại chỗ hở trước n.g.ự.c mình, trừng mắt với Giang Đình: "Tại sao ngươi không kêu tiếng nào đã bước vào rồi?"
Tuy rằng cả hai đều là những người đàn ông đã trưởng thành nhưng khi đối mặt với khuôn mặt không thể phân biệt được là đàn ông hay phụ nữ kia thì Chu Đông luôn cảm thấy hẳn là bản thân nên chú ý hình tượng một chút, vì vậy anh ta vội vàng cầm quần áo đang vắt ở bên cạnh lên mặc vào.
Giang Đình hơi giật mình, cô lùi ra ngoài: "Tôi đã kêu mấy lần mà anh không đáp nha.'
"Bớt nói nhảm đi, mau bước vào!"
Lúc này Giang Đình mới vén rèm cửa lên một lân nữa rồi bước vào, bên trong doanh trướng rất bí bách, có điều bên ngoài càng nóng hơn.
Chu Đông điên cuồng vung vẩy cây quạt, phàn nàn: "Sao rồi? Hôm nay mới nhớ đến anh Đông của cậu rồi à? Là muốn tôi tìm thứ gì cho cậu vậy?”
Giang Đình cười nói: “Coi anh nói kìa, dựa vào mối quan hệ của hai chúng ta, nếu anh muốn tôi nấu cơm cho thì cho dù không trả tiền ta vẫn vui vẻ làm mà."
Chu Đông hừ một tiếng: "Nói đi, ngày mai ngươi muốn mua cái gì?"
Giang Đình lấy một lượng bạc mà Tần Quyết đã cho cô ra và đặt mua ba cân thịt heo, một con gà, một con cá, một vài loại rau, trái cây và bột làm mì.
"Chậc, chậc, chậc, nhiều như vậy sao? Cậu muốn anh Đông của cậu mệt c.h.ế.t à?" Chu Đông phẩy cây quạt ra hiệu: "Vẫn còn à? Cái gì? Cậu còn muốn mua hạnh nhân và diêm tiêu hả?"
*Diêm tiêu là kali nitrat (KNO3), nằm trong nhóm chất phụ gia bảo quản thực phẩm, tồn tại ở dạng tinh thể trắng. Chất này có tính sát khuẩn nhẹ, đặc biệt có khả năng giữ màu đỏ hồng cho sản phẩm thịt. Vì thế, nó được sử dụng khá rộng rãi trong việc chế biến các sản phẩm từ thịt như lạp xưởng, giăm bông, thịt hộp... với vai trò chất phụ gia, có tác dụng bảo quản, giữ màu cho thực phẩm.
"Anh Đông, những thứ phía sau là chuẩn bị cho anh. Trời nóng như vậy nên ta muốn thử làm vài món giải nhiệt.' Giang Đình vỗ lên vai Chu Đông một cái như lấy lòng.
Vân Mộng Hạ Vũ
"Rõ ràng là cậu làm cho bản thân cậu ăn thì có, đừng có lừa gạt tôi.'
Chu Đông bất đắc dĩ nhét bạc vào ngực, lại nói tiếp: "Dù sao bây giờ cậu cũng được xem là một quản sự của phòng bếp lớn. Nếu có ai không nghe lời cậu thì cứ đến tìm tôi, tôi sẽ chống lưng cho cậu.' Giang Đình cười nói: "Tôi biết rồi, cảm ơn anh”
Hai người trò chuyện một lúc thì Giang Đình rời khỏi doanh trại của Chu Đông, quay về phòng bếp lớn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-65.html.]
Đã đến giữa trưa, ngô ở trong nồi đã luộc xong, cũng đã đến thời điểm bắt đầu nướng bánh.
Nhóm lính bếp mang những chậu bột quay trở về, sau khi mở ra nhìn thì tất cả đều kinh ngạc thốt lên: "Ôi kìa, nó đã to ra rồi!"
"Nó đã to ra gấp đôi rồi!"
"Ơ, các cậu chọt nó thử xem, rất mềm”
Giang Đình đi tới, đưa tay vỗ nhẹ vào mu bàn tay của người muốn chọc vào bột: "Chú ý vệ sinh, anh đã rửa tay chưa?”
Mấy người bọn họ vội vàng đi rửa tay thật sạch sẽ rôi vây quanh Giang Đình trong tư thế như sẵn sàng đón quân địch.
"Đầu tiên, chúng ta đổ bột ra ngoài, sau đó nhào một lúc để ép hết những bọt khí ở bên trong ra ngoài, như vậy thì bột mới chắc được."
Nhóm lính bếp lần lượt làm theo chỉ dẫn.
"Lấy ra một cục bột lớn cỡ này, xoa thành hình tròn rồi đặt lên thớt cán cho dẹt, cán cho to ra. Nhớ chú ý cán cho đều nhau, tránh tình trạng ở chính giữa thì mỏng còn xung quanh thì dày."
Giang Đình làm mẫu trước một lần, sau đó đi kiểm tra từng người xem bọn họ làm như thế nào. Chẳng mấy chốc mọi người đã hiểu rõ.
"Ừ, làm tốt lắm. Sau này tôi sẽ dạy cho các anh làm sủi cảo, cũng tương tự như cái này.
Nhóm lính bếp vui vẻ nói: 'Phòng bếp lớn của chúng ta còn có thể gói sủi cảo nữa sao?" Những thứ như sủi cảo, bánh bao hay mì sợi thì chỉ có phòng bếp nhỏ mới có thể làm được và cũng chỉ có các võ tướng mới được hưởng thụ những món ăn được chế biến tỉ mỉ như thế.
Nếu phòng bếp lớn làm sủi cảo thì sẽ tốn rất nhiêu công sức nha, toàn bộ doanh trại có hơn mười ngàn người cùng ăn lận đó.
Giang Đình lạnh nhạt nói: "Có thể làm, cũng không khó.'
Cô nhìn phản ứng của những người xung quanh, cau mày hỏi: "Làm sao vậy? Chẳng lẽ có quy định rằng phòng bếp lớn không được làm sủi cảo hay sao? Hay là các anh không thích ăn sủi cảo?"