Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 591

Cập nhật lúc: 2024-11-14 20:54:57
Lượt xem: 11

Cuối tháng Ba, tuyết ở phía Bắc cuối cùng cũng bắt đầu tan, nắng xuân ấm áp chiếu trên đỉnh những ngọn núi phủ tuyết, tỏa ra ánh sáng vàng nhàn nhạt.

Giang Đình và đội ngũ lên lên tới hàng chục nghìn người của cô, khởi hành từ kinh thành vào cuối tháng Giêng, chậm rãi khoan thai đi trong gần hai tháng trở về biên thành, mất gấp đôi thời gian thường lệ.

Tổ hợp đội ngũ của bọn họ quả thật khiến người ta phải kinh ngạc, nếu như đặt ở trước đây thì đúng là không thể tưởng tượng nổi,

Hạ gia quân, quân Bắc Nhung, quân Hồi Hộc, hàng trăm người thuộc dòng dõi Hạ gia ở kinh thành, cùng rất nhiều võ tướng và binh lính từ biên thành, nhìn thoáng qua đã trải dài hàng dặm.

Trước đây đều là những kẻ thù không đội trời chung, khi gặp nhau muốn g.i.ế.c nhau nhưng bây giờ họ có thể chung sống hòa thuận, thỉnh thoảng sẽ chia sẻ với nhau châu quận nào dọc đường có đồ ăn ngon, núi nào dã thú nhiều hơn, nơi nào có cô gái dịu dàng, chỗ nào có chàng trai bản lĩnh.

Mỗi khi đi qua một quận châu nào đó, họ sẽ vào thành đi lượn một vòng, vừa là để dừng lại để nghỉ ngơi, bổ sung nhu yếu phẩm, vừa muốn phô trương sức mạnh của mình.

Mặc dù Hạ Vân Sâm đã trở thành Nhiếp chính vương và tiểu hoàng đế mới lên ngôi nhưng tình hình ở Đại Dĩnh bước đầu chưa ổn định lắm, bên trong triều đại vẫn còn rất nhiều kẻ có ác ý.

Giang Đình cũng nhân cơ hội này truyền bá: Người Bắc Nhung từng là kẻ thù của Đại Dĩnh và làm đủ mọi điều ác chính là tiên nhiệm vương đình, bây giờ Bắc Nhung đã đổi khả hãn, Đại Dĩnh và Bắc Nhung đang chuẩn bị kết hôn để đạt được thiện chí vĩnh cửu.

Hôn nhân chắc chắn có lợi hơn là đánh nhau rồi.

Thứ nhất, biên quan hoà bình, không có chiến tranh, người dân có thể sống và làm việc yên ổn, không còn lo lắng đến ngày chiến tranh nổ ra, triều đình sẽ cử người về thôn bắt lính, toàn bộ đàn ông bị ép tham gia quân ngũ gần như hiếm có cơ hội sống sót trở vê.

Thứ hai, cuộc hôn nhân giữa hai nước sẽ cho phép họ trao đổi nhu cầu, người dân Đại Dĩnh thích lông thú, sản phẩm miền núi, thịt bò và thịt dê của người Bắc Nhung rẻ và chất lượng cao, trong khi người Bắc Nhung cần ngũ cốc, vải và các nhu yếu phẩm hàng ngày khác nhau của Đại Dĩnh.

Nhưng nói kết hôn thì lại có vấn đề.

Là ai kết hôn? Người nào gả cho người nào?

Nhân dân và tướng sĩ của hai nước đều nghĩ không ra.

Binh lính Bắc Nhung hét lên: "Việc này cần phải nói sao? Thân nữ đại nhân của chúng ta sắp lên ngôi nữ đế, thân phận cao quý như vậy, sao có thể xuất giá được?”

Hạ gia quân không hài lòng: “Đường đường là Nhiếp chính vương của cả Đại Dĩnh chúng ta, là con trai duy nhất của Hạ gia, sao có thể ở rể được hả? Các ngươi tiếp tục nằm mơ giấc mơ to bự đi nhé!"

"Thân phận của y chắc có cửa với thân nữ nhà chúng ta quá ha! Thần nữ của chúng ta là được thân linh chỉ định, ngài ấy được thần linh phù hộ đó nha!"

"Sau lưng Nhiếp chính vương của chúng ta chính là tổ tiên Hạ gia và hàng trăm ngàn Hạ gia quân hùng mạnh, để cho ngài ấy ở rể á? Các ngươi không sợ giảm thọ à?"

Nhìn thấy con thuyền hữu nghị mà hai bên xây dựng cuối cùng sắp bị lật, Giang Đình và Hạ Vân Sâm, với tư cách là các bên liên quan, nhanh chóng đứng ra giải quyết tình hình.

Giang Đình nói: "Nếu ta đã hứa làm nữ đế Bắc Nhung, ta sẽ gánh vác trách nhiệm của mình, sẽ không từ bỏ đất đai và con dân của ta."

Binh lính Bắc Nhung nghe vậy đều reo hò, hét lên "Thân nữ vạn tuế”, vô cùng hả hê nhìn Hạ gia quân.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-591.html.]

Hạ Vân Sâm ho nhẹ một tiếng, nói: "Ta cũng không muốn ở rể..."

Toàn bộ Hạ gia quân xịt keo, lo lắng nhìn ông sếp nhà mình.

Giang Đình cười nói: "Không có ai gả cho ai hết, chúng ta chính là hai người cam tâm tình nguyện muốn sống với nhau trọn đời. Hạ nóng thì đến vương đình, đông lạnh thì trở lại biên thành. Mỗi người chúng ta đều thống trị và chịu trách nhiệm với lãnh thổ của riêng mình, hỗ trợ lẫn nhau, cùng nhau quản lý Bắc Nhung và biên thành."

Mọi người xung quanh chớp mắt chớp mắt, vẫn có chút không phản ứng kịp.

Lúc này,acc clone" do Giang Đình mời tới, lên sàn.

Chỉ nghe Lý Trạch hét lớn, giơ tay lên hô: "Được! Hay lắm!"

Vân Mộng Hạ Vũ

Mọi người đều bị anh ta làm cho giật mình, quay lại nhìn anh ta.

Lý Trạch mặt đỏ bừng, nói: "Không tốt sao? Như vậy thì chúng ta không cần lo lắng ai gả cho ai nữa, dù là Bắc Nhung hay biên thành, mọi người đều bình đẳng, không tốt à?"

Nhã Như và Tạ Ninh dẫn đầu võ tay: "Tốt tốt! Đây mới gọi là kết hôn!"

Tần Quyết bị kẹp giữa hai người bọn họ, chỉ có thể mỉm cười vỗ tay theo.

Triệu Khinh Hồng và Khổng Tiêu nhìn nhau, mỉm cười đồng ý: "Đúng vậy!"

Hạ lão tướng quân, Hạ lão phu nhân cùng người nhà Hạ gia ngồi ở bên cạnh đều cười ha hả: "Chúng ta không có bất kỳ ý kiến gì hết, tất cả đều tùy thuộc vào tâm ý của hai đứa nó, chỉ cần đôi trẻ sống hạnh phúc là được rồi."

Cứ thế, sau khi làm tư vấn tâm lý một phen cho tập thể, cuối cùng Hạ gia quân và binh lính Bắc Nhung cũng chấp nhận kết quả này, cả đoàn người vui vẻ trở về biên thành.

Hạ gia quân trở về Yến Tử Khê trước tiên để sửa chữa, trong biên thành cũng bắt đầu xây dựng phủ Nhiếp chính vương, còn Giang Đình thì dẫn quân Bắc Nhung trở về vương đình.

Những người ra đi đầu tiên chính là đại quân Hồi Hộc, bọn họ sắp trở về quê hương sau một thời gian dài vắng bóng.

Bên ngoài biên thành, Nhã Như lần lượt ôm lấy Giang Đình và Khổng Tiêu, miễn cưỡng nói: "Thân nữ đại nhân, em gái Khổng Tiêu, tôi về trước nhé. Khi nào mọi người thành thân nhớ phải gửi thiệp mời cho tôi đấy."

Vừa nói, cô ta vừa giơ hai ngón tay ra nói: “Còn nữa, hai người các cô không được thành thân chung một lượt, phải tách riêng ra đó biết chưa, như vậy tôi mới có thể gặp mặt các cô được hai lần."

Khổng Tiêu cười nói: "Chỉ cân ngày thường cô rảnh rỗi, có thể tới chỗ chúng tôi bất cứ lúc nào mà."

Nhã Như xoay ngón tay, cúi đầu nói: "Nếu không có chuyện gì thì tốt nhất tôi không nên đến."

Bởi vì quân Hồi Hộc đến kinh thành để hỗ trợ nên Giang Đình và Hạ Vân Sâm đã đồng ý trả lại Hồi Châu cho Nhã Như để bày tỏ lòng biết ơn, đại quân Hồi Hộc sẽ tái lập đất nước, có điều là với tư cách một nước chư hầu của Đại Dĩnh. Nhưng điều này cũng đủ khiến người dân Hồi Hộc vô cùng biết ơn rồi.

Giang Đình hơi quay đầu liếc nhìn Tần Quyết đang đứng cách đó không xa, khẽ thở dài: "Trở về sợ gặp phải anh Tần Quyết à?"

Nhã Như gật đầu, rồi lại lắc đâu cười nói: "Bỏ đi, tôi đã sớm thông suốt rồi. Thần nữ đại nhân, Khổng Tiêu, các cô nhất định phải an ổn sống thật hạnh phúc đấy nhé."

Loading...