Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 579
Cập nhật lúc: 2024-11-14 20:51:52
Lượt xem: 4
Hạ Vân Sâm đứng chắp tay, liếc nhìn anh ta: "Anh đến đây làm gì?"
Lý Trường Hoằng theo bản năng dịch chuyển, thu hồi cánh tay bị chặt đứt của mình: "Anh có thể tới vì sao tôi không thể? Chẳng phải anh cũng là người bị thương à?"
Hạ Vân Sâm liếc nhìn cánh tay của mình, quay mặt đi: “Tùy anh.'
Giang Đình bỏ qua hiêm khích trước đó, nói với Lý Trường Hoằng: "Anh chỉ cần chỉ huy tướng sĩ của đại doanh Tây Bắc, đừng sĩ diện gông mình ra chiến trường.
Lý Trường Hoằng hừ một tiếng: "Đã biết."
Toàn bộ tướng sĩ đều ăn chút gì đó để lót dạ, sau đó mặc giáp vào, đeo bao tên, đánh bóng vũ khí sẵn sàng lên đường.
Họ xếp thành hàng trên tường thành, nhìn quân địch đang di chuyển nhanh chóng dưới thành bằng con mắt không chút sợ hãi.
Quân đồn trú kinh thành và thủ vệ kim giáp phần lớn đều là người kinh thành, lúc này đây họ đang chiến đấu để bảo vệ kinh thành, chiến đấu vì nhà cửa và gia đình của mình!
Quân giặc ập đến như thủy triều, bước chân rung chuyển như mặt đất đang âm ầm phẫn nộ.
Khi quân địch tới một khoảng cách nhất định, chủ soái là Thần Uy đại tướng quân lập tức ra lệnh, hét lên: "Bắn tên!"
Cung thủ nhúng đầu mũi tên vào thùng dầu, cọ mạnh vào tường thành, châm lửa, nhanh chóng giương cung và đặt mũi tên lên, khắp trời lúc này chính là cảnh tượng mưa tên lửa dày đặc. Quân địch ở phía trước đã giơ khiên bảo vệ lên, ngăn cản gần hầu hết các mũi tên, can đảm tiến lên.
Màn mưa tên lửa chỉ cản trở được một chút bước tiến của địch, chẳng bao lâu sau quân địch đã tiến gân đến cổng thành.
Bọn chúng bắt đầu bất chấp mưa tên dựng thang tấn công kinh thành, leo lên như một đoàn người không sợ chết.
Vân Mộng Hạ Vũ
Các tướng sĩ thủ thành nhanh chóng đổ nước vàng, dầu thông và đá lăn từ trên cao xuống, rồi nhắm tên lửa vào những người trên thang.
Quân địch đi được nửa đường thì bị lửa bao trùm, tiếng la hét gào thét vang khắp trời, từ trên không rơi xuống hoặc bị đá lăn rơi trúng xuống đất, bị đám người từ phía sau lao tới giãm nát thành thịt nhão.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-579.html.]
Triệu Khinh Hồng gầm lên: "Chúng đông quá! Cực kỳ đông! Phía sau binh lính đang tới lấp đầy chỗ trống!"
Vốn bọn họ định lợi dụng việc kinh thành dễ thủ khó công mà chiếm ưu thế, trước hết sẽ bảo toàn lực lượng, chia binh lính thành hai đội luân phiên chiến đấu nhằm giảm số lượng đông đúc của quân địch, lại không ngờ rằng đối phương cứ như đang nổi điên lao lên bất chấp, hoàn toàn không theo chiến thuật nào cả.
Chẳng qua, nếu thực sự nói về chiến thuật thì đây chắc là chiến thuật "biển người", dùng mạng người, lấp đây bằng núi thây biển máu, cưỡng ép bên dưới cổng thành là từng đống từng đống núi thây chồng chất.
Nếu cứ tiếp tục đánh như thế này, chưa đến hai ba ngày kinh thành sẽ cạn kiệt vật tư chiến lược, đến lúc đó chỉ còn có thể dựa vào đao thật thương thật mà xông lên.
Các tướng sĩ thủ thành đang trong tâm trạng căng thẳng, ai cũng cảm thấy khó chịu, vừa vì số phận sắp tới của mình, vừa vì những tên lính địch c.h.ế.t dưới thành.
Lần này bọn họ không phải đối mặt với người Bắc Nhung mà là người của Đại Dĩnh! Chúng ta đều là người Đại Dĩnh đó!
Vì sao lại đánh nhau? Tại sao lại g.i.ế.c nhau chứ?
Giang Đình lau mồ hôi trên mặt, trịnh trọng nói: "Quả nhiên là phong cách của Du Nghiêu.'
Hạ Vân Sâm nói: "Chẳng lẽ lúc chiến tranh anh ta không quan tâm sự sống c.h.ế.t của tướng sĩ sao?"
Giang Đình gật đầu: "Đúng vậy, kiếp trước khi anh ta chỉ huy tác chiến, có thể hoàn thành nhiệm vụ chính xác nhanh chóng cũng bởi vì binh lính dưới quyền anh ta được huấn luyện như những cỗ máy, không có linh hồn, không biết đau đớn, chỉ biết phục tùng mệnh lệnh. Anh ta sẽ không bao giờ suy nghĩ đến quá trình, anh ta chỉ nhìn vào kết quả."
Giang Đình giơ tay chỉ vào kinh thành: "Chỉ cân anh ta muốn, 100 ngàn đại quân này nhất định sẽ biến thành một đống thịt nát, anh ta cũng sẽ chẳng hề chớp mắt."
Chỉ riêng cổng của họ, hàng trăm chiếc thang đã được triển khai, bố trí dày đặc, quân địch không ngừng leo lên, chẳng bao lâu nữa, những thứ chuẩn bị trên thành lâu để thủ thành sẽ không đủ.
Võ tướng phụ trách hậu cần vội vàng xuống lầu yêu cầu người bên dưới nhanh chóng mang đá lăn, nhựa thông và các vật liệu khác lên, sau đó khẩn cấp ra lệnh cho toàn thành thu thập vật †Ư.
Dù cuối cùng có đủ hay không thì trước tiên phải tập trung vào tình hình hiện tại đã. Hạ Vân Sâm nắm chặt nắm đ.ấ.m đặt ở trên tường thành, lạnh giọng nói: "Lần tiếp viện đầu tiên ít nhất ba ngày nữa mới tới."
Giang Đình nói: "Đúng vậy, anh ta đang nóng nảy. Trong vòng ba ngày anh ta nhất định phải công phá được kinh thành, phần lớn quân tiếp viện đều là bởi vì anh và em mà đến, cho nên chỉ cần đôi ta chất...
Hạ Vân Sâm nhìn Giang Đình, chỉ thấy lông mày cô nhíu lại rồi lại thả lỏng, như thể cô vừa nghĩ đến điều gì đó quan trọng.